Trải qua bao nhiêu chuyện,có lẽ trái tim nó đã sớm trở nên sắt đá,tâm nguyện của anh ấy là muốn nhìn nó sống hạnh phúc. Hơn bất kể lúc nào,nó lại lý trí như lúc này,sau khi biết hết mọi chuyện,nhỏ đã ở một mình bên thi thể Chấn Nam,ngắm nhìn khuôn mặt ấy trước khi đưa đi hoả táng,mọi người nhất là bà Quách rất lo lắng cho nó,bà đã đau đớn khi mất đi đứa con trai của mình,nên bà không muốn đứa con gái này của mình cũng đau buồn như vậy,nên lúc nào cũng ở bên cạnh,mọi việc đều được Việt lo liệu. 
Hỏi nó có buồn không ư? Buồn đến nỗi không muốn sống nữa. 
Hỏi nó đau lòng không ư? Đau đến thắt cả ruột gan. 
Hỏi nó có nhớ anh không ư? Anh ấy đã sớm trở thành tri kỉ rồi 
Nhưng những điều đó không phải nhưng gì nó nên làm lúc này,nó phải mạnh mẽ,phải vượt qua tất cả,sống thật hạnh phúc như ước nguyện cuối cùng của Chấn Nam. Bỏi vì ở đây vẫn còn người nó yêu,còn Nhất Thiên,nhỏ đã ngồi bên giường bệnh cả đêm,thủ thỉ với Thần những điều trong lòng,rồi gục bên cạnh mép giường ngủ thiếp đi từ lúc nào,trải qua bao mệt mỏi,giờ đây hy vọng cuối cùng là người con trai ấy tỉnh lại... 
- "Anh Thần à,anh ấy đã mãi mãi ra đi,nếu cả anh nữa,em sẽ không chịu nổi mất,em sẽ không muốn,không muốn chút nào,anh hãy tỉnh lại đi,em rất yêu anh... Anh Thần à...!...- nó đã cố gắng kìm nén từng giọt nước mắt của mình,nhưng lại sao đỗi quá khó khăn. 
Những ngón tay khẽ động đậy,nó như choàng tỉnh dậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-o-ben-anh/2578012/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.