Hàn Tử Thiên ôm người trở về nhà của mình, cánh cửa vừa được đóng lại anh ngay lập tức đè người ra mà hôn hít.
_ Ư chú đau.
_ Ha ~ Sam Sam.
Cậu nhóc Ái Bội Sam nằm dưới thân anh miệng nhỏ nỉ non kêu lên, Hàn Tử Thiên nghe thấy thế lại trở nên sung hơn, anh không ngại ngùng mà đưa tay của Ái Bội Sam sờ vào vật kia của mình.
_ Sam Sam nhìn nè, cái này là vì em mà nó mới to như vậy đấy.
Ái Bội Sam nghe lời này từ anh liền ngại ngùng đỏ mặt mà quay đi hướng khác, cậu muốn rút tay lại nhưng hoàn toàn không được, bàn tay cứ thế mà yên vị tại vật kia của anh.
_ Sam à, cho anh làm nha.
_ Anh chỉ làm một " chút " thôi.
Hàn Tử Thiên thì thầm vào tai của đối phương, Ái Bội Sam nghe vậy thì lưỡng lự đồng ý, nhưng có một điều mà cậu nhóc này sợ nên buộc phải nói ra.
_ Chú đeo bao đi, đừng chơi trần nếu không....
_ Sam Sam ngoan, nếu như cơ chuyện gì anh sẽ chịu trách nhiệm mà.
Hàn Tử Thiên biết cậu nhóc này định nói gì. Cái quá khứ đau khổ kia dù muốn xoá nó đi cũng chẳng thể nào xoá được, thật không hiểu cái người gọi làm cha mẹ kia đầu óc chứa cái gì mà sẵn sàng mang con mình ra làm vật thí nghiệm nữa.
Hàn Tử Thiên cứ thế ôm lấy người lên phòng, vừa đi bàn tay anh làm việc không ngừng, từ áo khoác, cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-yeu-em/2893980/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.