Sau khi hiểu lầm đã được giải quyết, Nghiêm Trạch Viễn liền thở phào một tiếng, lần này không thể cho cô một lời giải thích rõ ràng nhưng cậu tuyệt đối sẽ không để cho chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa.
Ân cần kéo ghế cho cô ngồi vào, cậu không quên cúi người đặt lên gò má cô một nụ hôn rồi nói nhỏ vào tai cô: "Bây giờ hãy thưởng thức bữa tối do chính tay anh nấu."
Lúc bấy giờ tâm trạng của Ninh Lạc Điềm vẫn chưa thật sự thoải mái, giữ lấy cánh tay đang khoác trên người mình, cô nhẹ nhàng nâng khoé môi trao cho cậu một nụ cười thật khẽ: "Cảm ơn anh."
Nghiêm Trạch Viễn nghe vậy thì nhẹ giọng nói với cô: "Em ngồi đây đợi anh một lát, anh về phòng mặc áo vào đã."
"Được, anh đi đi."
Thay áo xong, Nghiêm Trạch Viễn lập tức trở lại phòng bếp, lại thấy Ninh Lạc Điềm đang dán mắt vào màn hình điện thoại, cậu lãnh đạm ngồi xuống vị trí đối diện, ánh mắt nhìn cô chăm chú.
Một lúc sau, Ninh Lạc Điềm mới bình thản đặt điện thoại sang một bên rồi nâng mắt lên nhìn về phía cậu.
Nghiêm Trạch Viễn đã quan sát cô từ nãy đến giờ, cậu biết cô vẫn còn để tâm đến chuyện kia, chỉ cần nhìn vào thái độ có chút lạnh nhạt của cô, cậu có thể đoán ra được.
"Lạc Điềm, ăn tối xong anh đưa em đi đâu đó chơi có chịu không?"
Ninh Lạc Điềm chỉ nhẹ nhàng lắc đầu: "Hôm nay em thấy trong người hơi mệt, lát nữa anh đưa em về nhà là được rồi."
"Được."
Bữa tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-ve-hon-le-cua-chung-ta/423949/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.