Bữa tối mà Nghiêm Trạch Viễn chuẩn bị cho cô phải nói là vô cùng hoành tráng, tất cả đều là món mà cô thích ăn.
"Viễn, anh giỏi thật đó!"
Nhìn số thức ăn đầy đủ hương sắc ở trên bàn, Ninh Lạc Điềm không khỏi cảm thán trước tài nấu nướng của cậu, bởi ngay cả cô cũng chưa làm được như vậy.
Lúc này Nghiêm Trạch Viễn đang đứng ở phía sau cô, nghe cô nói như vậy, cậu liền âu yếm ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, Ninh Lạc Điềm còn chưa kịp phản ứng lại đã bị cậu hôn lấy hôn để.
"Viễn..." Bàn tay khẽ giữ lấy khuôn mặt anh tuấn của cậu, Ninh Lạc Điềm vừa hạnh phúc lại vừa xấu hổ mà nói với cậu: "Được rồi mà."
Nghiêm Trạch Viễn vẫn không dừng lại, cậu vừa hôn vừa thì thầm vào tai cô, hơi thở nóng rực ấy khiến cơ thể của Ninh Lạc Điềm hơi run lên, cậu nói: "Đêm nay ngủ lại đây với anh được không? Anh thực sự không muốn xa em một giây một phút nào."
Trước yêu cầu này của cậu, Ninh Lạc Điềm không chút do dự từ chối cậu: "Không được đâu, anh phải hiểu cho em chứ.."
Thật ra Nghiêm Trạch Viễn không hề có ý sẽ ép cô phải làm theo ý mình, chỉ là cậu không nỡ xa cô nên mới nói như vậy. Sau khi từ từ buông cô ra, cậu mỉm cười nói: "Lát nữa anh đưa em về, còn bây giờ chúng ta ăn tối thôi!"
Nói dứt lời, cậu bình thản di chuyển về phía bàn ăn, ngay khi cậu chuẩn bị kéo ghế cho cô thì chợt nghe giọng nói của cô vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-ve-hon-le-cua-chung-ta/423948/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.