Sau khi được Ninh Lạc Điềm đồng ý để mình vào nhà, Nghiêm Trạch Viễn lập tức trao cho cô một ánh mắt tràn đầy tình ý, kể từ giờ phút này, Nghiêm Trạch Viễn sẽ chính thức theo đuổi cô, hay nói cách khác là so với ngày trước, ý đồ của cậu sẽ được thể hiện ra bên ngoài một cách rõ ràng hơn. Ninh Lạc Điềm cũng sẽ không cảm thấy mơ hồ về tình cảm của cậu nữa.
"Cậu ngồi đi!"
Lúc này, Ninh Lạc Điềm đã đưa cậu vào phòng khách, căn biệt thự này của cô có diện tích không quá rộng nhưng nội thất lại cực kỳ chất lượng.
Nghiêm Trạch Viễn không lập tức ngồi xuống ghế mà nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, vì trước đó Ninh Lạc Điềm có nói sẽ vào trong chuẩn bị thức uống để mời khách nên cậu muốn ngăn lại: "Không cần đâu."
Dứt lời, cậu tự giác thu tay về: "Bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết chuyện quan trọng đó."
Ninh Lạc Điềm khẽ gật đầu: "Chúng ta ngồi xuống ghế trước đã."
"Được."
"Được rồi, cậu nói đi, chuyện quan trọng đó rốt cục là gì vậy hả?"
Biểu cảm tò mò của cô lúc này khiến Nghiêm Trạch Viễn không khỏi thích thú. Cậu thoải mái tựa lưng vào thành ghế, ánh mắt của cậu chưa bao giờ dịu dàng như bây giờ: "Thật ra cũng không có gì quan trọng. Hôm nay tôi đột nhiên không muốn học ở lớp nữa mà chỉ muốn học với cậu thôi, Lạc Điềm à."
Ninh Lạc Điềm khó hiểu hỏi: "Cái gì chứ? Cậu định sẽ ở lại nhà tôi đó hả?"
Nghiêm Trạch Viễn nhướn mày đáp: "Ừ. Cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-ve-hon-le-cua-chung-ta/423927/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.