Thông qua loa điện thoại, tiếng nói của người thiếu niên chậm rãi truyền đến, trầm khàn, nam tính: "Hôm nay không thấy cậu đến lớp học, có vấn đề gì sao?"
Giọng nói này..
Ninh Lạc Điềm cảm giác vật nhỏ trong lồng ngực như vừa tung lên một cái, giọng nói đặc biệt này, chỉ có thể là..Nghiêm Trạch Viễn! Nhưng tại sao cậu ấy lại gọi điện cho cô? Là vì quan tâm đến cô hay vẫn còn nguyên nhân nào khác?
Tình hình này thực sự không ổn một chút nào, tại sao một câu hỏi đơn giản như thế mà cô cũng không biết nên trả lời cậu ấy thế nào? Cô rốt cục đang bị cái gì vậy?
Phải mất một lúc lâu, Ninh Lạc Điềm mới từ từ khôi phục lại tinh thần, sợ đối phương chờ lâu sẽ nảy sinh nghi ngờ, cô vội vã đáp:
"À, sáng nay tôi thấy trong người có chút không khoẻ nên xin nghỉ một hôm. Cảm ơn cậu vì đã gọi điện hỏi thăm tôi!"
"Ừ." Nghiêm Trạch Viễn lặng im trong giây lát, Ninh Lạc Điềm cảm nhận được hơi thở trầm ổn của cậu, không hiểu sao trong lòng lại có chút hiếu kỳ về câu nói tiếp theo của cậu.
"Hôm nay các thầy cô đã bắt đầu cho cả lớp giải đề thi của những năm trước rồi. Nếu cậu muốn thì đầu giờ chiều có thể đến tiệm cà phê 'Gemstone', tôi sẽ hướng dẫn cậu giải đề. Cậu tới cũng được, không tới cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi. Tạm biệt!"
Sau ba tiếng 'tút' đã quá đổi quen thuộc kia, Ninh Lạc Điềm chỉ còn biết ngơ ngác nhìn vào màn hình điện thoại.
"Cái tảng băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-ve-hon-le-cua-chung-ta/273889/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.