Thẩm Xuyên hôm nay không có tiết dạy ở trường nên đã ghé qua thăm Vân Kiều từ sớm.
Cô còn chưa thức dậy, anh đã loay hoay dưới bếp chuẩn bị bữa sáng. Tuy chỉ biết chút ít về nấu ăn nhưng không đến nỗi một bữa sáng đơn giản cũng phải nhờ người giúp việc.
"Cậu Thẩm, để tôi lên gọi Lục tiểu thư."
Hiểu Nghi từ nãy giờ chăm chú quan sát Thẩm Xuyên làm, biết là mình không thể động tay vào nên đành đứng một bên.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có lẽ cô ta đã bị nhan sắc lẫn độ giàu có của Thẩm Xuyên mê hoặc rồi, chỉ là đang tìm cách làm sao để quyến rũ anh.
"Không cần, tôi làm xong sẽ lên gọi. Cô làm việc của mình đi."
Hiểu Nghi này có xuất thân từ một vùng quê nghèo, gia cảnh còn khó khăn hơn Vân Kiều gấp mấy lần. Cũng không được tiếp tục học hành nên mới lên thành phố tìm việc làm. Bản thân lúc nào cũng mơ mộng về một cuộc sống giàu sang, tiền tiêu mãi không hết.
Đêm hôm qua vì thức để đan khăn len, Vân Kiều chẳng ngủ được bao nhiêu nên hôm nay cô dậy khá muộn. Sau khi thay đồ xong thì có tiếng gõ cửa.
"Đợi một chút, em xuống ngay đây!"
Cô vẫn đinh ninh là Hiểu Nghi đang gọi mình xuống ăn sáng. Thẩm Xuyên kiên nhẫn đứng bên ngoài đợi một lát.
"Anh hai, em nhớ anh quá!"
Mở cửa ra đã nhìn thấy Thẩm Xuyên, cô liền nhào đến ôm anh một cái thật chặt khiến cho người nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970935/chuong-38.html