Vì xung quanh căn nhà đều bao bọc bởi rất nhiều cây cối, không đủ khoảng đất trống cho trực thăng đáp xuống nên nó vẫn cứ lơ lửng trên không trung.
Cánh cửa trên khoang mở ra, một chiếc thang dây được thả xuống.
Nhìn lên sẽ thấy Đình Nhậm đang cởi bỏ áo khoác của mình, đạp lên những thanh gỗ trên thang dây mà xuống.
"Anh Nhậm, cẩn thận đó!"
Vài hạt cát bay màu mắt Vân Kiều làm cô nhìn không rõ, nhưng làm thế này lại quá mạo hiểm, lỡ như...
Đình Nhậm giống như đã quen với việc này, chưa đầy một phút đã thành công tiếp đất. Trực thăng cũng hết nhiệm vụ mà rời đi. Kiểu này thì phải đi cùng xe với Thẩm Xuyên để về rồi.
"Ơ...Anh..."
Kéo Vân Kiều khỏi tay Thẩm Xuyên, Đình Nhậm ôm cô thật chặt. Anh bây giờ biết sợ thật rồi, sợ cô lại đột ngột rời khỏi anh. Anh chỉ muốn sớm kết thúc vụ này để đón cô về.
"Này, em ấy vừa khỏe lại, cậu đừng làm người ta ngộp chết chứ."
"Cậu còn dám lên tiếng?"
Đình Nhậm quay sang lườm một cái. Thẩm Xuyên đủ biết mình thảm rồi, chắc chắn là anh ta đang ghen rồi.
Thế là ba người cùng lên xe quay về thành phố. Và đương nhiên, tài xế không ai khác là nam phụ số khổ - Thẩm Xuyên.
Vân Kiều có hơi mệt nên đã tựa vào vai Đình Nhậm mà ngủ thiếp đi.
"Chạy xe cẩn thận chút đi."
"Ôi trời ơi Đình thiếu gia, cậu thật sự coi tôi là tài xế đó à?"
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970931/chuong-41.html