Hơn ba mươi phút trôi qua, Đình Nhậm và Vân Kiều cùng một lúc bước ra khỏi phòng mình.
Hai người chạm mặt nhau ở chân cầu thang, đều cảm thấy sửng sốt trước vẻ đẹp của đối phương.
Đình Nhậm mặc bộ vest màu đen với chiếc nơ trên cổ. Vì thân hình quá chuẩn nên trang phục nào mặc lên người anh cũng tự tăng thêm giá trị của nó.
Còn Vân Kiều chọn một bộ váy dạ hội màu trắng, kiểu dáng váy phồng dài hơn gối một chút, phần trên cúp ngực điểm cùng vải voan tạo cảm giác quyến rũ nhưng vẫn kín đáo.
Nếu không nói là đi dự tiệc thì chắc sẽ bị hiểu lầm là lễ cưới của hai người mất. Dù chiếc váy này so với váy cưới đơn giản hơn nhiều, nhưng ai cũng mong sớm được nhận thiệp mời từ họ.
Dù đây không phải là lần đầu cô nhìn thấy những hình ảnh tuyệt nhất của Đình Nhậm. Nhưng phải công nhận, cứ mặc vest lên là anh ta lại biến thành một người đàn ông chững chạc, khác xa với cái tuổi hai tám vốn đã cách cô những mười tuổi rồi.
Một cảm giác cực kỳ nghiêm túc tỏa ra từ anh khiến cho cô cũng thấy hơi thở mình nghẹn lại. Giống như người này sinh ra đã phải gánh vác những chuyện lớn, nên không dễ dàng gì mà có được loại khí chất bức người như thế.
Đình Nhậm tiến lại chỗ Vân Kiều, giống như muốn ngắm cô cho thật rõ. Dù hôm nay vẫn phải dùng tóc giả để che đi phần tóc vẫn chưa mọc dài trở lại, nhưng trông cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970918/chuong-49.html