Sau tuyên bố đó của Đình lão gia. Mọi người trong công ty bắt đầu lấy lòng Vân Kiều nhiều hơn.
Có vẻ lần này đã "chắc kèo" cho cô trở thành thiếu phu nhân, số cổ phần đó tuy nhỏ nhưng có thể sau này Đình lão gia sẽ giao lại tất cả cho cô, bữa tiệc là một cơ hội tốt, ai không biết tận dụng mới là kẻ khờ.
"Lục tiểu thư, tôi là trưởng phòng tài chính. Hân hạnh được gặp."
"Sao lại gọi Lục tiểu thư, phải gọi là Thiếu phu nhân."
...
Bọn họ xúm lại, người thì tay bắt mặt mừng, người thì mời rượu khiến cho cô không kịp trở tay.
"Tôi uống thay cô ấy."
Vân Kiều định cầm đến ly rượu thứ hai, nhưng hai má cô đã bắt đầu ửng hồng hơn rồi.
May mà đã có Đình Nhậm xuất hiện kịp lúc. Những người đó cũng hiểu chuyện mà thôi không ép cô nữa.
"Chúc mừng anh."
Vân Kiều sửa lại cà vạt cho Đình Nhậm, tiện thể ghé sát vào người anh mà nói thầm.
"Về chuyện gì?"
"Từ chủ một công ty nhỏ lại trở thành chủ tịch một tập đoàn lớn."
"Vậy thì chúc mừng em đã có được anh."
Đình Nhậm phì cười, thừa biết cô đang đùa mình.
Nhưng dù vậy, chuyện ở công ty Hải Đường cũng cần phải sắp xếp lại. Chi bằng sáp nhập nó vào tập đoàn luôn thì tốt.
"Em muốn xin anh một việc được không?"
"Nói đi."
Anh không quen với cách mà cô khách sáo như thế. Mặc dù sau khi khỏi bệnh, Vân Kiều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970917/chuong-50.html