Nếu tính về số người của hai bên, Vương Hiên hoàn toàn lép vế. Vì hắn đang ở trên địa bàn của Đình Nhậm, không khác nào tự mình chui đầu vào rọ.
"Thì ra người bạn trai bí ẩn đó là anh. Thảo nào, việc điều tra danh tính lại khó khăn như vậy."
Vương Hiên nghe thấy liền cười khẩy. Hắn là ai cơ chứ? Dễ dàng để người khác tùy ý biết đến à?
"Đừng xen vào chuyện của chúng tôi. Tôi chỉ đến đây để đưa bé yêu về thôi."
Hắn có vẻ muốn rút lui trong êm đẹp. Cũng là một người lăn lộn trong giới hắc đạo, hắn thừa biết hôm nay dù có nổ súng, cái mạng cũng chưa chắc đã còn mà bay về nước.
"Cứ tự nhiên."
Đình Nhậm ra hiệu cho người của mình không được manh động. Nếu nổ súng, biết đâu xung quanh đây sẽ có người nghe thấy. Nếu cảnh sát đến thì thật là phiền phức.
Ngay lúc Vương Hiên đang định lên xe để đi. Đình Nhậm nở một nụ cười gian xảo, chỉ vào chiếc xe của thuộc hạ hắn được cho là đang chở Bạch Liễu Khanh.
"Vương Hiên, cậu ngây thơ quá."
"Cái gì?"
Lúc này, như ngộ ra được điều gì đó. Vương Hiên quay lại chiếc xe của thuộc hạ, mở cửa sau, lôi ra một người phụ nữ bị che kín mặt. Nhìn kĩ lại không phải là người mà hắn muốn tìm.
"Chết tiệt, mày dám lừa tao?"
"Tin tức của cậu cũng nhanh thật. Chỉ tiếc là thuộc hạ có phần vô dụng."
Hắn nghe những lời này không khác gì sỉ nhục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970900/chuong-54.html