Có lẽ là vì tâm trạng luôn căng thẳng không thể tĩnh tâm, hay có lẽ là do tối qua đã ở ngoài đón gió lạnh nói chuyện với Giang Viễn quá lâu, hoặc là chăn trên ghế salon đã mỏng còn đạp ra, lúc rạng sáng Thạch Trình Hạ lên cơn sốt.
Đến khi Vu Thanh Tuyền chuẩn bị ra ngoài đi làm mới thấy cảnh sát Thạch đã nửa ngủ nửa mê rồi.
Vu Thanh Tuyền sợ "thân phận" của Thạch Trình Hạ bị phát hiện nên đành phải gọi bác sĩ tư nhân trong nhà đến khám. Họ nói có thể là bị cảm, cũng có thể là viêm phổi, nên quan sát lâu hơn vì quá trình phát bệnh quá ngắn, nếu tất yếu thì nên đi bệnh viện kiểm tra. Trước khi đi bác sĩ đã cho truyền một bình glucose, khai một đơn thuốc hạ sốt.
Ròng rã một ngày, Thạch Trình Hạ đã tỉnh lại mấy lần nhưng không sao đứng lên được vì bủn rủn cả người. Vu Thanh Tuyền không vác nổi nàng, đành để nàng bá chiếm ghế sofa tiếp. Cũng may là ghế sofa này còn chỉnh được diện tích, lắp được thành một chiếc giường đơn giản.
Thoáng tỉnh táo hơn, cũng đã là chạng vạng tối ngày 20.
Khi tỉnh lại, Vu Thanh Tuyền đang liên lạc với người khác, nói về chuyện nghiệm thu hạng mục Minh Nguyệt cốc. Đại khái là đã xảy ra chuyện gì đó nên giọng điệu của Vu Thanh Tuyền khá gay gắt.
"Đây có phải lần đầu anh làm hạng mục đâu, sao lần này lại khiến tôi thất vọng như vậy chứ."
Cuối cùng Vu Thanh Tuyền thở dài: "Tóm lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nghe-toi-noi-co-sap-chet-roi/2550078/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.