Hôm nay Gia Hân đến lớp sớm hơn mọi khi. Lí do thì cô cũng
không biết chắc có lẽ hôm này trời sẽ có giông bão.(GH:Dự bào thời tiết ns hum
nay chời nắng đừng có xạo nhá! tg: Dạ em wên)
-Hôm qua leo núi cô ta cố tình tựa vào vai Minh Huy ngủ đó_G1
-Còn ngủ trên lưng cậu ấy nữa_G2
-Hôm qua cô ta đi lung tung bắt Minh Huy phải đi tìm, người
cậu ấy ướt hết vì mưa_G3
-Không biết cậu ấy có bị cảm không nữa_G4
-Cô ta thật chẳng ra gì_G5
.....Pla....Pla_Lại là nh~ lời bàn tán của bọn con
gái.(ngoài ăn vs tám ra thì kon` chuyện j đề làm nữa)
Gia Hân bỏ ngoài tai những lời nói không hay đó, tiếp tục
bước vào lớp. Cô bước nhanh tới bàn học của mình, cúi xuống nhìn ghế, nhìn vào
hộc bàn. Đúng như cô nghĩ trong hộc bàn của cô toàn là xác chuột, gián, sâu và có
cả rắn nữa. Nhìn thấy ghê! Cô đã quen với việc này rồi! Bọn con gái không cảm
thấy nhàm chán khi bày ra những trò vô bổ này sao? Gia Hân ngán ngẩm thu dọn
mấy thứ gớm ghiếc đó rồi sau đó lại lót giấy vào hộc bàn xem như chưa có chuyện
gì. Gia Hân một chút bực tức cũng không biểu lộ. Bọn con gái thấy vậy quyết
định bày ra nhiều trò hơn. Minh Huy bước vào lớp nhìn thấy Gia Hân ngồi đó anh
lo lắng vội đến gần cô:
-Chân cậu sao rồi? Cậu có mệt không
-À không sao, chân tớ đi được rồi. Cậu có bị cảm không?_Gia Hân không lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giu-trai-tim-anh-that-can-than-em-nhe/2180557/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.