Nhật Ly ngồi tại sô pha nhỏ trong phòng khách nhà mình xem tin tức mấy ngày hôm nay mà khoái trí cười. Cô thật không ngờ Bích Liên và Võ Khánh lại có thể làm ra được những việc như thế, đã vượt ra cả ngoài sự mong đợi của cô rồi.
Thử hỏi, đối với một người phụ nữ, làm gì có nỗi đau nào bằng nỗi đau bị chính đứa con gái ruột thịt của mình giật mất chồng.
Đúng là quá sảng khoái.
Không biết giờ này Ái Lan sẽ thế nào nhỉ?
Đương nhiên là rất đặc sắc rồi.
Bởi vì trái với suy nghĩ của mọi người, bà ta lại tỏ ra rất bình tĩnh, vẫn quản lý mọi chuyện nhà của Võ gia đâu ra đấy.
Nếu như bà cụ Võ lúc này đang ốm ngất ngây vật lên vật xuống, Bích Liên tự nhốt mình trong phòng điên khùng đập phá, Võ Khánh vướng vào vòng lao lý ở trụ ở cảnh sát thì Ái Lan vẫn rất ung dung ngồi ở phòng khách uống trà xem tin tức.
Khóe môi bà ta luôn vểnh lên không hề che dấu một nụ cười gian ác.
Bà ta còn ở đây, chờ xem Võ Khánh và Bích Liên sẽ ra sao kìa.
Ngôi nhà này bà ta cũng phải có một phần, nếu bỏ đi hóa ra là trắng tay hay sao? Đâu dễ thế được.
Chợt điện thoại của Ái Lan nhấp nháy sáng, bà ta cầm lên nhận cuộc gọi.
Không biết đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy bà ta nói một câu: “Tôi không sao, cậu cứ hỗ trợ lão ta thoát khỏi diện tình nghi đi, ở chỗ này vẫn còn rắc rối chờ lão về xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933364/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.