Cô cứng ngắc cười lại rồi tiếp tục cắm đầu xuống bàn, muốn nhờ màn hình máy tính che đi vài biểu cảm tức giận trên gương mặt. [Hôm nay là thứ sáu, ngày mai thứ bảy, ngày kia chủ nhật, sắp được rảnh rang hai ngày rồi...]
Nhật Ly chợt nhớ ra chuyện quan trọng cô ngẩng đầu lên nói với Tuấn Kiệt: “Tổng giám đốc, chiều nay tôi có việc nên về sớm một chút được không?”
Tuấn Kiệt hơi cau mày, anh rất muốn hỏi đó là việc gì nhưng rồi lại thôi. “Ừ. Ăn trưa xong nghỉ ngơi một chút rồi cô có thể nghỉ.”
“Không cần đâu, tôi chỉ cần về sớm một chút thôi.” Nhật Ly cười từ chối.
“Sẽ không trừ lương của cô đâu mà lo. Có việc cứ về đi.” Anh nhịn cười tỏ ra nghiêm túc nói.
“Thật?” Nhật Ly hỏi lại, cô thấy thái độ nghiêm túc của người đàn ông ở chiếc bàn làm việc đối diện liền vui vẻ: “Cảm ơn anh.”
Hôm nay tôi mới thấy có chút cảm tình với anh. Coi như bữa trưa hôm nay là trả công tôi bồi anh ăn đấy nhé!
“Không cần khách sáo, cô cứ coi tôi như một người bạn là được.” Anh tiếp tục cúi xuống làm việc.
Đột nhiên câu nói rất khẽ, đượm buồn từ bên kia vọng sang làm bàn tay đang gõ phím của anh chợt dừng lại: “Tôi không có bạn.”
Tuấn Kiệt nắm chặt tay, các khớp xương trắng bệch, bờ vai anh gồng nên cố nén sự xúc động muốn chạy sang ôm lấy cô gái của mình vào trong lòng. Ngay cả ánh mắt anh cũng không dám nhìn sang, cảm giác căm hận và luyến tiếc đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933301/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.