Một tay Nhật Ly day day bên kia thái dương đau nhức, tay còn lại bấm nhận cuộc gọi.
Điện thoại chưa đưa tới bên tai, tiếng nói the thé của người bên kia đã vọng ra.
“Là mày có phải không, cái đồ súc sinh mất dạy!”
“…” Cái quái gì vậy?
“Chỉ có thể là mày, mày muốn ép chết Bích Liên mới hài lòng hả?” Bà cụ Võ tức tối quát lên.
“Cô ta chết chưa?” Nhật Ly thở dài hỏi lại.
Hai tiếng “súc sinh” kia như một cốc axit đậm đặc vừa tạt vào giới hạn cuối cùng của cô.
“Con ranh con, ăn nói kiểu gì đấy?”
Tiếng thở phì phò như bò bị chọc tiết vang lên bên tai làm Nhật Ly chán ghét gắt lên: “Vậy bà gọi cho cháu để làm gì?”
“Mày tiết lộ chuyện đánh tráo kết quả thi của mày với Bích Liên ra ngoài phải không?” Giọng bà ta gầm lên.
Nhật Ly thất vọng đáp: “Không!”
Bà ta cay độc ra lệnh: “Mày mau lên mạng đính chính lại tin tức, rằng tất cả là do mày tự biên tự diễn…”
Không để bà ta nói hết câu, Nhật Ly thở dài cắt ngang: “Không phải cháu làm, cũng sẽ không đứng ra thanh minh gì hết.”
Gạt đi giọt nước mắt tủi hờn vừa trào ra, Nhật Ly bực bội nhìn chuyến xe buýt mình đợi đang chạy qua.
Lỡ xe, lại phải ở đây thêm mười lăm phút nữa, nhịn không được cái miệng nhỏ của cô lập tức xả ra một tràng dài:
“Cháu phải nói bao nhiêu lần nữa, cháu không viết cái bài bóc phốt đó. Hơn nữa chẳng phải cháu gái quý hóa của bà đúng là đã từng gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933262/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.