Nhắm mắt lại nghỉ ngơi đôi chút sau khi kết thúc cảnh quay của ngày hôm nay, Bảo Anh không khỏi cảm thán cho thân mình khi cơn đói cơn mệt ùa đến. Cô chỉ có đúng một cảnh quay xuất hiện ngót năm phút mà phải có mặt ở trường quay từ ban sáng, lê lết ở đây cho đến bây giờ đã chập tối. Thân phận nữ phụ, mà lại là phụ của phụ chứ không được là vai chính phụ, nên phải chờ rồi đợi, chờ nữ chính đang kẹt show đến trễ, chờ cô ta ăn uống, chờ cô ta nghe điện thoại. Cho đến bây giờ, gần mười tiếng đồng hồ cho một cảnh quay năm phút.
Đói và mệt. Bụng như dán chặt vào lưng.
Để đến bước đường là một diễn viên hạng hai thế này, cũng không biết là nghề chọn cô hay cô chọn nghề. Vốn dĩ cô không học về diễn xuất, cũng chưa từng tham gia các khóa đào tạo nghệ thuật, nhưng cái nghề diễn viên này ập đến bên cô đúng lúc khi cô đang cần có nó.
Ngày ấy, là lúc chỉ còn vài tháng nữa sẽ kết thúc 4 năm đại học. Bảo Anh là một sinh viên xuất sắc của khoa công nghệ sinh học, lý tưởng của cô vẫn là trở thành một người điều chế dược mỹ phẩm, đem lại những phương pháp điều trị và làm đẹp cho chị em phụ nữ. Cũng chẳng phải tự nhiên cô lại mang cái mộng ước ấy.
Một thiên kim tiểu thư quen sống trong sự đùm bọc và êm ấm chỉ trong vài ba ngày đã trở thành một người phải tự lập, phải tự chủ động cuộc sống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dua-tay-cho-anh/2656577/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.