Thiên Mai vừa nhai miếng táo vừa buông một câu khiến Bảo Anh sững sờ:
"Mày nói đi, liệu lão Minh người yêu chân chính của mày sẽ ở bên mày được bao lâu nếu mày cứ thế này?"
"Thế này là thế nào? Tao làm gì sai với anh ấy?"
"Cái sai của mày là quá nghiêm túc. Mày tưởng đàn ông họ thích có bạn gái làm diễn viên à, lại còn diễn viên hạng hai. Tự hào cũng không được mà ghét bỏ cũng không xong"
"Cũng như mày với ông Thuận, tao và anh Minh cũng đã yêu nhau tận bốn năm, cũng không dễ nói bỏ là bỏ được"
"Không giống. Tao không thần thánh hay nghiêm túc về tình yêu như mày, nếu có bỏ tao vẫn bỏ được, chỉ tiếc là không ăn sung mặc sướng được nữa thôi. Cái mày gọi là tình yêu giữa mày và Minh khác rất nhiều. Chuẩn bị cho cái ngày chia tay đi, nếu mày còn đi theo con đường diễn viên"
Bảo Anh nhất thời không biết trả lời Thiên Mai kiểu gì. Vì không phải những gì Mai nói đều vô lý. Cô và Minh gặp nhau, yêu nhau đúng vào những ngày cô vất vả lo cho việc học và cả việc gia đình vào cuối năm tư đại học. Anh là người đã an ủi, động viên, thậm chí hỗ trợ cô về tài chính lúc này lúc khác để cô có thể làm tròn vai hiếu thảo trong những ngày ba cô phải nằm liệt một chỗ. Nhưng vì chỉ là một nhân viên bình thường, tài chính đối với anh cũng là một vấn đề nên chỉ giúp cô được phần nào.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dua-tay-cho-anh/2656575/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.