Trong căn phòng rộng lớn, chiếc giường lớn màu trắng được rải đầy hoa hồng là thứ gây chú ý nhất, sau nó là bức tranh sơn dầu theo trường phái ấn tượng được treo phía trên đầu giường.
Ánh sáng và màu sắc biến đổi một cách không có trật tự nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp.
Nhưng trong mắt Trình Mẫn, khi hai thứ này đặt cạnh nhau lại vùi dập bức tranh này, sự rực rỡ của những đóa hồng và vẻ tĩnh lặng của bức tranh rất khó để dung hòa với nhau.
Điều này khiến cô không tự chủ được nhớ tới tình cảnh lần đầu gặp Lục Hạo Nam.
Vẻ lạnh lùng của anh và bức tranh đẹp đẽ này mới là hai thứ vốn nên được đặt cạnh nhau.“Tôi muốn biết lý do.” Ánh mắt Trình Mẫn quét sang những cánh hoa nơi góc giường, chúng nó bay lượn trong không khí rồi nhẹ nhàng đáp xuống tấm thảm len trên sàn nhà.Bà Trần rất thích sự thông minh của cô.
Bà ngồi xuống gần cô, lấy một hộp thuốc lá từ trong túi ra huơ huơ: “Có để ý không?”Trình Mẫn không thích mùi thuốc lá.
Lục Hạo Nam cũng hút nhưng chưa từng hút ở trước mặt cô bởi vì mỗi khi cô ngửi thấy mùi thuốc lá thì đều cau mày đẩy anh ra.
Về lâu về dần thói nghiện thuốc lá của anh cũng giảm bớt.Cô đáp: “Xin cứ tự nhiên.”Bà Trần lấy bật lửa ra, ngọn lửa bật lên từ trong lỗ nhỏ, nó thoải mái nhảy nhót mà không có vẻ gì bị ảnh hưởng bởi bầu không khí xung quanh.
Những ngón tay sơn màu đỏ thắm của bà kẹp lấy điếu thuốc rồi châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-den-hon-em-ngot-ngao-nhu-tuoi-doi-muoi/4604914/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.