Sáng sớm, hắn sang phòng Diễm Thuần, khẽ mở cửa nhìn vào, hai mẹ con họ vẫn còn ngủ say. Thế là vẫn không cầm lòng được, bèn rón rén bước vào trong.
Uy Vũ ước gì đây là gia đình của hắn. Ước chi cô gái này đây sẽ chấp nhận tình cảm của mình. Hắn rất yêu San Ni, đứa nhỏ này mà là con gái mình thì hắn sẽ nguyện nuông chiều cho đến chết.
- Sao hôm nay dậy sớm vậy? - Cô trở người thức giấc, thấy Uy Vũ đang ngồi đung đưa chiếc nôi của San Ni thì lấy làm lạ.
- Hôm nay tôi phải dự cuộc họp tại Lâm thị, sẽ bắt đầu vào lúc 8 giờ.
- Họ muốn buộc anh từ chức sao?
- Uhm. Có lẽ là do tôi yếu kém, nên...
- Nào có! - Diễm Thuần phản đối ngay - Anh rất có thực lực, chỉ tại không đúng thời cơ...
- Em tin tôi à?
- Anh đã ngồi ở vị trí đó bao lâu rồi? Người ta nhìn vào còn không biết hay sao?
- Nhưng có lẽ tôi sắp trở nên không còn gì cả. - Uy Vũ nói rồi chú ý quan sát vẻ mặt của cô - Em nghĩ thế nào?
- Nghĩ gì là gì nhỉ?
- Tôi... sẽ không lo cho em và San Ni thật tốt được.
- Anh khéo lo, tôi có ở đây luôn đâu mà sợ. - Diễm Thuần cười, hắn đã quên rằng cô chỉ đến đây để chăm sóc cho hắn thôi sao.
Chân hắn khỏi thì cô sẽ đi ngay thôi mà.
Sẽ không là gánh nặng nữa...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297440/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.