- Anh đưa tôi đi đâu thế này? - Nhìn bộ dáng đáng ngờ của hắn, Diễm Thuần không chịu được, hỏi ngay.
- Ngồi yên đi! Nếu không tôi sẽ hôn em tới chết đấy! - Uy Vũ cười sang sảng.
- Gì? Hôn?
- Ừ, như lúc sáng thì...
- Lúc sáng? Lúc sáng làm sao?
- Ơ không! Tôi định nói rằng lúc sáng thấy em ngủ bên cạnh mình thì có chút lạ.
Uy Vũ cười, cố gắng chuyển sang chuyện khác. Nụ hôn ấy, chỉ cần một mình hắn vấn vương, một mình hắn biết thôi cũng đã đủ lắm rồi.
Hắn đã hôn được cô, nhưng với một cách không được chính thống cho lắm. Khổ chủ cũng không hề biết đến sự tồn tại của nó cơ mà. Thử hỏi xem có phải hắn đang chơi trò lén lút hay không?
Uy Vũ lại cười.
- Có gì thú vị sao? - Diễm Thuần nghĩ hắn đã bị dở hơi - Tối qua nếu không làm thế, nhỡ đâu anh chết thì...
Chẳng qua là vì bất đắc dĩ.
- Ha ha, xin lỗi, đã dọa em một phen rồi. - Hắn đưa tay véo má cô - Nên bây giờ tôi đang muốn trả ơn đây.
- Đi đâu? Sao cứ úp mở mãi...
- Thì... - Nói đến đây thì điện thoại của hắn chợt rung lên - Đợi một chút.
Alo?
- Lúc sáng anh gọi tôi có việc gì?
- Y tá Đồng, tôi muốn đón San Ni.
-...
- Alo, cô còn nghe máy đó không? Tôi muốn đón con bé về.
- À, được. Anh cứ đến nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297439/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.