Tạ Tầm hít một hơi sâu, sau đó không nhìn tôi lấy một cái, xoay người đi ra ngoài.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thấy anh ấy đá một cái làm Lục Hàn lảo đảo, sau đó nhấc chân xoay người, biến mất trong tầm mắt của tôi.
Ngược lại Lục Hàn vội vàng chạy vào phòng.
Trong mắt anh ta tràn ngập niềm chờ mong, hấp tấp mở miệng:
“Em đừng giận…”
“Chia tay đi, Lục Hàn.”
8.
Tôi và anh ta đồng thời mở miệng.
Vẻ mặt anh ta trở nên phức tạp.
Trong nháy mắt giống như quả cà héo rũ.
“Anh có thể giải thích.”
Tôi im lặng, cúi đầu nhìn về phía điện thoại di động.
Anh ta thao thao bất tuyệt:
“Cố Vi là học muội của anh, em biết đấy, anh đã nói với em rồi, cô ấy mới học năm nhất, ở nơi đất khách quê người lẻ loi một mình tìm tới anh, anh cũng không có cách nào…”
“Cô ấy đã tỏ tình với anh, nhưng anh không đồng ý, hôm qua là ngoài ý muốn, hôm qua là sinh nhật cô ấy, cô ấy nói chỉ cần anh tổ chức sinh nhật cho cô ấy thì cô ấy sẽ không đeo bám anh nữa.”
Anh ta nói liên tục hai mươi phút, thấy tôi không có ý ngẩng đầu, Lục Hàn tiến lại gần.
Anh ta lại mở rộng hai tay, muốn ôm tôi vào lòng…
Tôi đã nói rồi.
Tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-hoa-no/3546963/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.