Từng mảnh kí ức được Jinna góp nhặt lại từ từ nhưng vẫn không có mảng kí ức nào liên quan về nàng, mặc dù vẫn biết kết quả vẫn là như vậy nhưng cứ cố gắng biết đâu một ngày sẽ nhớ lại thì sao. 
"Sao rồi có gì mới trong kí ức cậu không?" 
"Mình chẳng nhớ được gì cả, nhưng mình cá với cậu cô Nhã Uyên có liên quan đến mình" 
Với Jinna nhóc con này chỉ mong Nhã Uyên sẽ là người yêu mình và là người mà trong mảng kí ức nửa kia mất đi đều mong là nàng. 
"Nếu cậu nhớ ra thì tốt quá" 
"Đúng rồi, nhưng sẽ không xa đâu mình sẽ nhớ mà" 
"Được rồi" 
"Tí tan học cậu rảnh không, cậu đi cùng mình sang nhà cô Nhã Uyên đi" 
"Làm gì vậy?" 
Không lẽ nói là vì thích nàng muốn ngày nào cũng được gặp nàng thì nghe mất giá quá nên đành lấy tạm một lí do cũng cho là logic. 
"Mình sang hỏi xem cô có tài liệu cần photo cho lớp không" 
"Ok dù sao mình cũng rảnh" 
Hoàng Linh cũng mừng thầm vì Jinna đã chủ động hơn với Nhã Uyên để cho cả hai được chữa lành, thật sự thương Jinna 1 nhưng thương Nhã Uyên thì 10, bởi vì nàng dốc hết tâm can để yêu nhưng nhận lại là một mối tình dang dở, như thế ai mà chẳng đau lòng.Còn Nhã Uyên ở nhà chán nản chẳng biết phải làm sao, đang ngồi suy nghĩ xem cách nào để có thể hòa hợp với Jinna lần nữa. 
"Phải làm sao đây, nếu em ấy nhớ lại có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3616758/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.