Thế là Jinna được đưa vào phòng y tế cùng với Nhã Uyên, nàng tỉ mỉ lau những vết xước trên vai của Jinna với gương mặt lo lắng.
“Em ngốc quá đó, sao lại đỡ cho tôi”
“Em chỉ không muốn cô bị thương mà thôi”
Jinna nhìn nàng với ánh mắt tình cảm như muốn dồn hết vào tâm ý của mình vậy.
“Em đó, lúc nào cũng vậy. Cứ thích làm người khác lo lắng mà thôi”
“Em lúc nào cũng vậy á?”
Jinna thắc mắc nhìn nàng với vẻ mặt ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, bởi vì là không nhớ nên chẳng có mảnh kí ức nào đọng lại.
“Không, tôi nói nhầm thôi”
Nàng cũng quên mất là Jinna vẫn chưa nhớ ra những gì về nàng cả. Nên có chút thất vọng và cũng chẳng nói gì thêm.
Hoàng Linh cùng với đám bạn kia hay tin cũng vào bên trong xem Jinna như thế nào.
“Cậu sao rồi, ổn chứ”
“Mình không sao”
Mặc dù cánh vai ấy có chút đau đớn nhưng chẳng hiểu sao cảm giác khi ở gần Nhã Uyên em ấy lại chẳng thấy đau nữa.
Cả đám ngồi được một lúc cũng đã đến giờ bế mạc ngoại khóa, nghe thông báo nên ai nấy đi ra phía ngoài tập hợp để kết thúc buổi ngoại khóa hôm nay.
“Em ổn không, hay ở trong này”
“Thôi mình ra đó đi, em cũng muốn được xem bế mạc với đốt lửa to nữa”
“Được rồi, tôi đỡ em ra”
Nàng nhẹ nhàng nâng người Jinna lên để tránh đụng vào vai em ấy, từng hành động nàng làm đều rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3556601/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.