Sau cái hất bánh đấy trong lòng Nhã Uyên lúc nào cũng có một cảm giác khó chịu, một cảm giác như thể Jinna đang giấu giếm nàng một điều gì đó không thể nói ra. 
*Tự dưng thấy chiếc bánh ấy Jinna lạ thật* 
Nàng thì cứ đắn đo trong lòng, vừa xem phim vừa nhìn Jinna xem thái độ em ấy có khác đi không. 
Điện thoại Jinna bỗng reo lên. 
“Sao đấy chị?” 
“Về thôi nhóc, dì mới nhắn là dì với mẹ sắp về rồi” 
Nghe được tin bà Trịnh sắp trở về Jinna liền bật ngồi dậy ngắt máy quay sang nói với nàng. 
“Cô nè, mẹ em sắp về rồi. Hôm khác em sang với cô tiếp nha” 
“Được rồi em về đi” 
Nàng có chút hụt hẫng và buồn bực trong lòng nên cũng không còn chút tâm trạng gì nữa, cứ để cho Jinna về còn chuyện ngày hôm nay để sau rồi tính. 
Jinna ngồi dậy chỉnh chu quần áo và dọn đồ phụ nàng, quay sang hôn vào môi nàng khiến Nhã Uyên cũng đỏ cả mặt. Dù là quen với việc này nhưng khi được Jinna hôn thì nàng rất thích và đặc biệt là rất ngại. 
“Em về nhà, mai nếu rảnh em sang” 
Chiếc xe của Thục Nghi cũng đã đổ trước cổng nhà Nhã Uyên, tiếng bíp kèn như ra hiệu cho Jinna ra về. Nàng cũng đưa em ra đến cổng. 
“Hai đứa vui chứ” 
“Dạ vui” 
“Tôi về luôn nha” 
Thục Nghi chào tạm biệt Nhã Uyên, nàng cười ngại và chào lại chị. Chiếc xe rời đi khuất dần thì nàng mới chịu vào trong nhà, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548083/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.