"Có phải tình yêu là chờ đợi, có phải tình yêu là cho đi rồi sẽ nhận lại?"
Còn mấy ngày nữa là sang năm mới, Lãnh Hàn Mặc đã đi được hơn nửa năm.
Sáng mùa đông lạnh lẽo, Lưu Ly cuộn mình trong chăn, trò chuyện cùng Lãnh Hàn Mặc
- Anh Hàn Mặc, anh không về thật sao? Mùa đông năm nay lạnh lắm,tuyết rơi dày mà không có ai cùng chơi tuyết với em như mọi năm cả
- Vì anh học dồn chương trình nên không thể về được, anh cũng muốn về lắm, anh rất nhớ em. Mùa đông bên anh cũng rất lạnh nhưng anh thấy ấm lòng vì có người luôn nhớ đến anh.
- Ai thèm nhớ anh chứ!
- Anh có nói là em nhớ anh sao? Ha ha ha
- Hả? Vậy là ai? Anh...anh có người để ý sao?
- Ừ! Cô ấy rất đáng yêu, mắt to đen láy,mỗi khi cô ấy cười thì như tỏa nắng vậy, tóc cô ấy cũng đẹp nữa... Nhưng giờ cô ấy chắc đang bận rồi.
Một tia bất an xẹt qua đáy lòng Lưu Ly, cô tính hỏi anh người đó là ai thì đã nghe Lãnh Hàn Mặc nói tiếp
- Sao em lại im lặng! Nói chuyện với anh đi bé con
- Em không phải bé con, em đã cao thêm 5 cm, ai nhìn cũng nói em lớn rồi, ai cũng nói em là thiếu nữ xinh đẹp..
Em cũng có nhiều nam sinh trong trường theo đuổi và viết thư tỏ tình nhá, nhưng em đã xác định là vợ anh nên em không quan tâm, vậy mà anh bên đó có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-yeu-em/1992873/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.