Biết Lưu Ly vẫn còn giận nên trước khi tới đây Lãnh Hàn Mặc đã chuẩn bị sẵn một đóa hoa lưu ly dành cho cô.
Bó hoa được anh gói lại rất tỉ mỉ, từng bông hoa nhỏ được kết lại thành những hình trái tim. Cầm bó hoa trên tay mà môi mỏng của Hàn Mặc bất giác nở nụ cười.
Đúng như dự đoán của Hàn Mặc, khi thấy bó hoa tinh xảo này cô đã thốt lên vì sự xinh đẹp của nó, có lẽ mọi giận dỗi cũng được xua tan nhờ những bông hoa tím xinh đẹp này.
Lưu Ly lại như ngày thường ríu rít không thôi, lâu lâu cái miệng nhỏ lại chu chu lên trông đáng yêu vô cùng.
"Tiểu Mặc!! Cám ơn anh."
"Há cảo nhỏ, tha thứ cho anh, được chứ?" Lãnh Hàn Mặc nhìn cô, ánh mắt chân thành, mang theo vài tia áy náy
Hoa Lưu Ly cười nhẹ. Trong ánh sáng mờ nhạt, nụ cười càng có vẻ quyến rũ hơn.
"Em đã hết giận anh rồi. Hàn Mặc, em yêu anh!"
Nói rồi, cô cưỡng chân, hôn lên môi anh một cái, sau đó nở một nụ cười tinh nghịch.
Lãnh Hàn Mặc hơi bất ngờ, có phần thụ động. Lát sau, khi nhận thức được hơi thở quen thuộc đã rời xa mình, anh mới siết chặt eo cô lại. Dùng ánh mắt yêu thương cùng dịu dàng nhìn cô, nâng cằm cô lên, trao lại một nụ hôn nóng bỏng.
Lưu Ly chủ động, quàng tay lên cổ anh, đáp trả lại...
Cả hai dây dưa, triền miên cùng nhau...
Lát sau Lưu Ly buông tay anh ra, thở gấp. Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-yeu-em/1992855/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.