Buổi tối lúc Song Khánh đến nhà, nhìn thấy Song Hỉ thì trợn tròn mắt, ngạc nhiên cực kì, thậm chí đến độ nghẹn lời há hốc miệng lộ ra răng nanh nho nhỏ, ngây ngốc thốt ra một câu: “Anh……..Anh thay đổi nhiều quá.”
Song Hỉ cảm thấy rất vui. Nhận được lời khẳng định của Song Khánh làm cậu có chút đắc ý, cười nói: “Anh của em bây giờ đã khác trước rồi.”
Song Khánh càng ngạc nhiên hơn.
Cô thấy quả thực là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Nhìn anh trai bây giờ chẳng những có sức sống hơn, thậm chí lúc nói chuyện còn mang theo chút hài hước. Vì thế ánh mắt nhìn Tương Văn Đào lại càng tăng thêm hai phân cảm phục.
Tương Văn Đào mỉm cười nghe đoạn đối thoại của hai anh em, lờ đi ánh mắt Song Khánh nhìn mình. Nhưng Song Hỉ đã nhanh chóng nhận ra, lập tức cười nói: “Ấy chết……..Hai người nói chuyện đi, anh đi nấu cơm.” Thân làm anh trai, đương nhiên phải tạo cơ hội cho em gái mình rồi. Mặc dù lúc ở khách sạn hai người kia tiếp xúc chắc cũng không ít, nhưng đều vì công việc, làm sao có thể thoải mái được, sao có thể so được với ở nhà, có thể nói những chuyện ngoài công việc.
Song Khánh ngượng ngùng, đứng dậy nói: “Để em giúp anh một tay.”
“Không cần đâu, em cứ ngồi đi.” Nói xong liền đi vào bếp.
Tương Văn Đào im lặng nhìn theo bóng cậu rời đi. Cậu dám gán ghép anh, nếu không nhìn ra trong mắt Song Hỉ có một mạt cười trộm, còn cả ý định nhường không gian cho anh với Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-lam-anh-trai-cua-em/51821/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.