không ngờ phu nhân của chủ tịch sẽ chạy tới đây để đưa bữa trưa tình yêu.
Trợ lý Lưu ngẩn người nói: "Chủ tịch ra ngoài làm việc rồi.”
Lê Hàn Dư chau mày: "Anh ấy không nói có chuyện gì sao?”
Trợ lý Lưu vốn muốn nói là không, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt của phu nhân hình như không đúng lắm, lại nhớ tới vẻ mặt khó coi của chủ tịch lúc chạy đi
Nếu anh ta không biết gì thì thôi, thế nhưng anh ta lại biết một chút gì đó, cho nên trong lòng cũng hơi hoang mang.
Lúc chủ tịch xuống lầu, anh ta liếc mắt nhìn theo thì phát hiện trong xe của chủ tịch có một người phụ nữ.
Trợ lý Lưu lặng lẽ thực hiện trách nhiệm của một trợ lý tốt, tìm lý do cho chủ tịch nhà mình: “Hình như là đến bệnh viện tái khám.
Tuyệt đối không thể nói chủ tịch đi ra ngoài với phụ nữ.
Đúng, tuyệt không thể nói.
"Đã nói ngày mai tôi sẽ đi cùng với anh ấy mà." Vẻ mặt của cô rõ ràng là hơi lo lắng: “Chẳng lẽ anh ấy cảm thấy không khỏe sao?"
Lê Hân Dư suy nghĩ một hồi vẫn cảm thấy không yên lòng, liền bỏ hộp cơm giữ nhiệt xuống rồi chạy tới bệnh viện tìm người.
Trợ lý Lưu bụm miệng, phát hiện hình như mình đã nói sai rồi.
Nếu phu nhân uổng công đến bệnh viện một chuyển mà không tìm được người thì chủ tịch có tính số với mình không? Trợ lý Lưu suy nghĩ thật kỹ mức độ nghiêm trọng của chuyện này, sau đó lại dựa theo địa vị của phu nhân trong lòng chủ tịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253647/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.