Chỉ có yêu đến tột cùng mới là ủng hộ. Giang Dật Hàn yêu Lê Hân Dư, yêu tha thiết. Một khi Lê Hân Dự xuất hiện ở trước mặt Giang Dật Hàn, nhất định anh ta sẽ dao động. Mà anh không hi vọng xảy ra tình huống như vậy. Anh càng không hi vọng vì chuyện này mà mức độ quan trọng của Giang Dật Hàn trong lòng Lê Hân Dư lại tăng lên. Đôi khi áy náy không thoải mái bằng tình yêu. “Nhưng mà Lăng Diệu, nếu như Giang Dật Hàn muốn hủy hôn, không phải là chứng tỏ anh ấy không muốn cuộc hôn nhân này sao?” Mắt Lê Hân Dư tràn ngập bi ai. “Nếu như sâu trong lòng Giang Dật Hàn thật sự không chấp nhận cuộc hôn nhân này, cho dù em không xuất hiện thì anh ta cũng sẽ hủy hôn. Nhưng một khi em xuất hiện thì sẽ khác, em hiểu không?” Tay Lăng Diệu nắm thật chặt bả vai của cô: “Nghe anh một lần đi, chờ sau khi lễ cưới kết thúc rồi hãy nói đến chuyện này được không?” “Huống chi Giang Dật Hàn và Giang Nhiên Nhiên đều là hai người mà em thân quen nhất, hai người họ ở bên nhau chưa chắc đã không phải là một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Để cho tất cả những chuyện này phát triển một cách tự nhiên chẳng lẽ không tốt sao?” Lê Hân Dư trầm ngâm một lát rồi gật đầu. Lăng Diệu nói cũng đúng, Giang Nhiên Nhiên là một cô gái tốt mà Giang Dật Hàn cũng là một người đàn ông tốt. Bây giờ nhắc đến chuyện này có lẽ thật sự không thích hợp... Lăng Diệu thở phào nhẹ nhõm: “Hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải tham dự lễ cưới. Họ tổ chức lễ cưới kiểu Trung Quốc cho nên không nhiều khách, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ phải qua đó rồi.” Đêm nay Lăng Diệu không chạm vào cô, chỉ ôm cô thật chặt giống như sợ cô chạy trốn khỏi mình vậy. Lê Hân Dư nhận ra sự bất an của anh, hai tay cô chồng lên tay anh đang ôm lấy hông mình. Ngày hôm sau. Lăng Diệu không đưa Lê Hân Dư đến tiệm của Hướng Hy Nhiên để trang điểm mà đi thẳng đến hội trường tổ chức lễ cưới của Giang Dật Hàn và Giang Nhiên Nhiên. Lê Hân Dư biết anh “lòng dạ hẹp hòi”, không muốn để mình “giành spotlight” cho nên mới kéo cô đến thẳng đây như vậy. Lê Hân Dư chỉ mặc một bộ quần jean áo trắng đơn giản, trông không phù hợp với hoàn cảnh chút nào. Nhưng cô không lay chuyển được Lăng Diệu nên đành phải đi đến hội trường như thế này. Đối với kiểu lễ cưới Trung Quốc thì thời gian trang điểm cho cô dâu sẽ kéo dài rất lâu. Lê Hân Dư vừa qua đã bỏ Lăng Diệu mà đi gặp Giang Nhiên Nhiên trước. Giang Nhiên Nhiên ngồi trước gương, hai nhà tạo mẫu tóc đang cùng bận rộn trang điểm và tạo kiểu tóc cho cô ta. “Hân Dư, cậu đến rồi à?” “Mình sợ cậu buồn chán nên tới sớm với cậu một chút. “Vẫn là cậu tốt nhất. Nghĩ lại thì kết giao bạn bè bao năm qua, cậu vẫn là người đối xử với mình tốt nhất.” Giang Nhiên Nhiên cười hì hì nói, thợ trang điểm run tay một cái, suýt chút nữa tô son cho cô ta bị lệch. Thật may là nét vẽ cuối cùng cũng đã hoàn thành tốt đẹp, cô dâu được trang điểm xinh đẹp động lòng người. Lê Hân Dư tìm cái ghế ở bên cạnh ngồi xuống, nhìn thợ trang điểm đang bận tới bận lui uốn tóc trên đầu cô ta, so sánh mấy cái trâm cài tóc tinh xảo, cân nhắc xem cài cái nào phù hợp hơn. “Tại sao bỗng nhiên cậu lại muốn tổ chức đám cưới kiểu Trung Quốc?” Lê Hân Dư bỗng nhiên mở miệng hỏi. Cô nhớ Giang Nhiên Nhiên vẫn luôn ao ước ở trên một hòn đảo nào đó, biển xanh trời xanh, mặc váy cưới trắng tinh cùng với chú rể chạy như bay trên bờ biển, in từng dấu chân một xuống bãi cát... Nhưng bây giờ, rõ ràng không như cậu ấy mong muốn. Giang Nhiên Nhiên nhìn thẳng vào cô qua gương, cô ta nhếch môi cười, khuôn mặt được trang điểm xinh đẹp khiến nụ cười ấy càng trở nên rực rỡ hơn: “Bởi vì anh ấy thích. “Anh ấy” ở đây không ai khác ngoài Giang Dật Hàn. Bỗng nhiên Lê Hân Dư nghĩ đến một câu, yêu đến tột cùng mới là ủng hộ. Có lẽ Giang Nhiên Nhiên cũng yêu Giang Dật Hàn, cuộc hôn nhân này cũng sẽ có tương lại rất hạnh phúc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]