Nếu không phải đến trộm thuốc vậy thì khả năng còn lại chính là lén đến đổi thuốc. Cô rõ ràng không uống thuốc tránh thai, nhưng trong máu của cô lại xét nghiệm được có thành phần thuốc tránh thai. Ban đầu cô còn nghi ngờ có phải là do vấn đề ăn uống dẫn đến chẩn đoán sai không, bây giờ xem ra là vitamin của cô đã bị bà Trần đổi thành thuốc tránh thai. Là cách thức vừa thô bạo lại vừa đơn giản. Lê Hân Dư là người kính già yêu trẻ nhưng đối mặt với một người già mà không đứng đắn còn làm ra chuyện xấu xa như bà Trần thì cô không sao tỏ ra hiền từ được. “Bà Trần, tại sao bà lại làm như vậy?” Cô lạnh lùng hỏi, trong lòng ngập tràn lửa giận. “Mợ chủ, tôi chỉ là đến quét dọn, không cần thận đụng phải lọ thuốc của cô, tôi cũng đâu có làm gì.” Bà Trần là người làm tâm phúc nhiều năm ở nhà họ Lăng, tổ chất tâm lý cực kỳ tốt, rất nhanh đã điều chỉnh được tâm trạng. Lê Hân Dư cũng lười tranh chấp với bà ta, cô nói thẳng: “Được, nếu bà không thừa nhận vậy chúng ta lấy thuốc đi kiểm tra Bà Trần hơi thay đổi sắc mặt, nhìn Lăng Diệu cầu cứu: “Cậu chủ!” Bà ta đã chăm sóc Lăng Diệu từ nhỏ, nói thế nào cũng có chút tình cảm. Nhưng những điều mà Lê Hân Dư nhìn ra được thì Lăng Diệu cũng đã hiểu rõ trong nháy mắt. Bà Trần cho Lê Hân Dư uống thuốc tránh thai. Bà Trần đã phá bỏ đứa con mà anh luôn muốn có thì làm sao anh có thể giúp đỡ bà ta cho được. “Bà Trần, nếu bà không nói thật, sau khi có kết quả kiểm tra thuốc tôi sẽ trực tiếp giao bà cho bên cơ quan pháp luật xử lý “Cậu chủ!” Bà Trần không thể tin. Không ngờ Lăng Diệu lại vì người phụ nữ này mà muốn bà ta ngồi tù. “Bà Trần, là tôi muốn cô ấy mang thai, người bà hại là con của tôi, tôi không có lý do gì để giúp bà. Nể mặt bà đã giúp việc nhiều năm ở nhà họ Lăng, nếu bà thừa nhận tôi sẽ xử lý nhẹ tay. "Được, được, được, tôi thừa nhận là tôi lén đổi thuốc vitamin của mợ chủ thành thuốc tránh thai. Lê Hân Dư nắm chặt nắm đấm: “Bà bắt đầu đổi từ khi nào?” Bà Trần nhỏ giọng trả lời: “Từ sau khi cậu mợ trở về từ nước F Chả trách dù Lăng Diệu có ra sức gieo trồng, phóng thích trong cơ thể có nhiều cỡ nào, giày vò cơ thể cô bao nhiêu lần cô cũng không thể mang thai. Thì ra từ sau khi bọn họ trở về từ nước F thì đã bị tráo thuốc. Đáng sợ cỡ nào chứ? Người đáng để bạn tin tưởng bên cạnh lại đâm cho bạn một dao, nếu không phải hôm nay bọn họ về sớm một chút thì bản sẽ không phát hiện được chân tướng. Tại sao bà Trần lại hận cô như thế, bà ta muốn cô không có con cháu đến vậy sao? Lê Hân Dư run rẩy nói: “Tại sao bà phải làm như vậy?” Bà Trần cúi đầu, nắm chặt mấy viên thuốc còn sót lại trong tay, không nói gì. “Nói! Chẳng lẽ tôi có chỗ nào đắc tội với bà sao? Tại sao bà lại phải hại tôi như thế?” Thứ thuốc tránh thai này uống nhiều sẽ hại cơ thể. Nếu không phải phát hiện sớm, cô vẫn tiếp tục uống như thế, nếu cô thật sự không thể sinh con thì cuộc đời cô sẽ ra sao? “Tại sao bà không trả lời, bà nói chuyện đi! Tại sao bà lại đối xử với tôi như vậy?” “Bởi vì tin tưởng bà mới bảo bà đến đây giúp đỡ, bà chà đạp lòng tin của chúng tôi như vậy sao?" “Tôi không làm gì có lỗi với bà, tại sao bà muốn hại tôi như thế chứ?” Đối mặt với sự phẫn nộ và chất vấn của Lê Hân Dư, từ đầu đến cuối bà Trần chỉ cúi đầu không chịu nói. Lăng Diệu ôm Lê Hân Dư đã mất khống chế vào lòng, ánh mắt lạnh lùng nhìn người làm lâu năm của nhà họ Lăng, hoàn toàn không nể mặt. “Bà Trần, tôi không đùa với bà, nếu bà không nói rõ chuyện này, tôi sẽ khởi kiện bà Bà Trần đã lớn tuổi như vậy rồi, nếu ở trong tù vài năm thì lúc ra tù chắc chỉ còn lại bộ xương khô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]