Giang Dật Hàn bị cha mẹ mang từ nông thôn đến thành phố vứt bỏ.
Lúc đó ở trong thôn không có nhiều tiền nhưng mỗi gia đình không chỉ có một đứa con.
Mong muốn đông con thì có thể mang đến nhiều hi vọng cho cả gia đình. Theo lý mà nói cho dù muốn vứt bỏ con thì việc vứt bỏ con trai là rất hiếm thấy ở nông thôn, phần lớn đều là không thích con gái, mang con gái đi bán.
Giang Dật Hàn bị vứt bỏ đúng là phải cảm ơn người chị gái từ bé đã thâm sâu khó lường đó.
Nhắc lại thì giống như là truyện cười, nguyên do sâu xa để vứt bỏ một đứa con lại chỉ vì một cái đùi gà.
Nhà họ Giang có tất cả ba đứa con, một người anh trai tên là Giang Hy Vọng, chị gái Giang Bảo Trân, và người con trai út này. Ông Giang không biết nghe ai đọc câu thơ “ỨC vãng tích tranh vanh tuế nguyệt” của Chủ tịch Mao, nghĩ đây là một bài thơ hay, chắc chắn là ngụ ý tốt, cho nên đã dùng mấy chữ này cho con trai út nhà mình.
Nhà họ Giang tuy nghèo, nhưng cuộc sống nói chung đều như thế cả, cũng không phải là không vượt qua được, chỉ là hơi thiếu thốn thôi.
Cho đến sau này, gà nhà họ Giang nuôi bị chết một con, con gà có hai cái đùi mà lại có ba đứa con, không biết phân chia thế nào.
Ở nông thôn con gái luôn bị coi thường, dĩ nhiên cô ta sẽ không được chia đùi gà.
Không biết tính cách của Giang Dật Hàn được di truyền từ ai, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253503/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.