Lê Hân Dư nhướn mày, không hiểu tại sao trong một đêm mà tính tình của em gái cô lại trở nên xấu đi như vậy.
Nhưng dù sao em gái cô cũng là bệnh nhân, cô cũng không thể so đo với người bệnh, cô đành nhường nhịn nói: “Nhã Trí, em đang bị bệnh đừng hở ra là cáu giận, cố gắng nằm dưỡng bệnh cho khỏe, cho dù em muốn giết chị cũng phải dưỡng bệnh cho khỏe rồi hãy tính sau.
Lê Nhã Trí cảm thấy Lê Hân Dư đang khiêu khích cô ta. Cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi nói: “Ai bảo chị tới! Sao chị lại biết tôi xảy ra chuyện chứ? Không phải tôi đã dặn không được phép nói ra chuyện này rồi sao? Ai nói ra chuyện này thì tôi sẽ giết người đó sao?” “Mẹ chỉ là lo lắng cho em, cho nên mới gọi điện cho chị đến đây. “Bà già Viên Vũ đáng chết này, rốt cuộc bà ta có cần tôi nữa không? Có phải bà ta muốn nhìn thấy tôi chết mới cam lòng không? Các người đều muốn thấy tôi xấu mặt có đúng không?” Lê Nhã Trí gào thét. “Nhã Trí, sao tự dưng em lại trở tính trái khoáy như vậy?”
Trước đây cho dù Lê Nhã Trí có nạt nộ cô nhưng không đến nỗi kêu bố mẹ cút đi, lại còn gọi mẹ là bà già đáng chết. Lê Hân Dư cảm thấy bây giờ cô ta đang đứng bên bờ vực sụp đổ, giống như bất chấp tất cả chỉ muốn tìm người chết chung với cô ta mà thôi. “Còn không phải là bởi vì chị sao? Chị chính là sao chổi trong số mạng của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253478/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.