Bản thân Lăng Diệu từ trên xuống dưới đều là hàng cao cấp được đặt làm riêng, quản gia đều chuẩn bị đầy đủ cho anh, anh có thiếu cái gì mà phải đích thân chạy tới cửa hàng tiện lợi mua chứ?
Anh nhíu mày không lên tiếng.
Buổi tối quá lạnh nên cô cũng không hỏi tiếp nữa, hai người đi theo Lê Nhã Trí vào cửa hàng.
Tuy nói tên của Lê Hân Dư và Lê Nhã Trí nghe có vẻ giống nhau, nhưng dáng vẻ của hai người đúng là cách xa một trời một vực.
Lê Hân Dư là kiểu phụ nữ đẹp mà khi người khác nhìn thấy sẽ khen đẹp ngay lập tức, còn Lê Nhã Trí chỉ có thể được coi là thanh tú mà thôi.
Lê Hân Dư thuộc về sắc nước hương trời, còn Lăng Diệu vừa cao to lại vừa đẹp trai, hai người cùng năm tay nhau vừa nhìn đã biết đó chính là một đôi khiến người khác ngưỡng mộ, ước ao, còn Lê Nhã Trí lại lẻ lol đi ở phía trước, rõ là một cái bóng đèn sáng chói.
Hai cô gái bán hàng thì thầm vài câu, đôi tình nhân này đúng là tốt, đêm hôm khuya khoắc còn đi mua đồ với kỳ đà cản mũi này nữa chứ.
Lời nói của hai cô vừa lúc bị Lê Nhã Trí nghe được, cô ta tức đến nỗi suýt chút nữa đã hất đổ cả quầy hàng.
Kỳ đà cản mũi gì chứ, cô ta giống kỳ đà cản mũi ở chỗ nào?
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo lại chán ghét của Lăng Diệu, cô ta mới gắng gượng nhịn xuống, đè lửa giận trong lòng lại.
Cô ta đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253455/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.