**********
Diệu, rốt cuộc anh đi công tác hay đi du lịch vậy?" "Cả hai."
Anh ậm ờ ứng phó rồi nâng ngón tay trắng nõn của cô lên, đeo chiếc nhẫn trong tay mình lên tay cô. Anh ngắm nghía một hồi, cảm thấy cũng không tệ: em rất đẹp, đeo gì cũng đẹp
Sau đó anh lại nói chuyện bằng tiếng F với nhân viên bán hàng: luôn cái này đi."
Anh vẫn còn nắm tay Lê Hân Dư trong tay mình, cô thật sự hết cách với người đàn ông này.
Đây đã là ngày thứ ba họ đến nước F. Hai ngày trước, anh đã dẫn cô đến vài thành phố.
Cô không muốn đi nên đã nói là mệt, không muốn đi cũng đi không nổi, kết quả là hôm nay Lăng Diệu dẫn cô ra ngoài mua sắm.
Nói là mua sắm, thật ra chính là đẩy hết những thứ đắt tiền mà cô không hề cần đến lên người cô.
Anh cứ như đang chơi búp bê vậy, cầm từng món trang sức ướm thử lên người cô, đợi anh chọn xong rồi lại xách theo đồ đi ra khỏi tiệm với cô. Lúc này Lê Hân Dư mới lạnh lùng hỏi anh: “Lăng Diệu, rốt cuộc anh còn muốn làm gì
Anh cười thật quyến rũ: "Em đó."
Lê Hân Dư nhất thời vẫn không hiểu, cô thì làm sao?
Vừa khéo bên cạnh có một cặp đôi người Trung Quốc đi ngang qua, vừa nhìn Lăng Diệu và Lê Hân Dư vừa không tự chủ được mà bật cười.
Cô gái đấm hai cái lên ngực chàng trai, tức giận nói: "Anh học hỏi người ta kia, không đẹp trai bằng bạn trai người ta thì cũng thôi đi, sao miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253426/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.