Hướng Lập Hiên đưa Lê Hân Dư đến một căn hộ nhỏ ở ngoại ô.
Mở cửa để cô vào, thuận tiện nói cho cô biết mật mã mở cửa. “Đây là nhà của anh sao?" Nếu cô ở đây thì hình như không tiện lắm.
Thấy cô nhìn mình với vẻ cảnh giác, anh ta nhún vai: "Đừng nghĩ nhiều quá, tiểu gia tôi đây thỏ không chỉ đào ba hang, có rất nhiều nhà ở thành phố A, đây là căn nhà không thường ở, nể tình con người cô cũng khá thú vị nên tạm thời cho cô ở mấy ngày” "Nhưng như thế này thật sự được chứ?” Tại sao anh ta lại tốt với mình như vậy? "Chỗ này bình thường không có người ở, có rất nhiều đồ dùng một lần, để ở đâu thì tôi cũng không nhớ, cô tự tìm mà dùng là được."
Hướng Lập Hiên làm như không nghe thấy câu hỏi của cô, thuận miệng để lại một câu rồi đi: “Đúng rồi, khi nào cô có chỗ ở thì mau dọn đi, tiểu gia không thích nuôi phụ nữ bên ngoài, đặc biệt là phụ nữ đã kết hôn”
Anh ta nghêng ngang rời đi, quay lưng về phía cô và vây tay.
Cửa đóng lại cạch một tiếng, trong căn phòng của Hướng Lập Hiên chỉ còn lại một mình cô.
Cô nhìn chung quanh, phát hiện Hướng Lập Hiên không lừa mình. Chỗ này khá sạch sẽ, trong phòng bếp không có gì cả, phòng vệ sinh cũng sạch sẽ, mở tủ cất đồ ra nhìn, để cho thuận tiện nên bên trong cũng thật sự chất một đống đồ vệ sinh cá nhân dùng một lần. Người nào không biết e là còn tưởng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253369/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.