Bị kẹt xe nên khi Lê Hân Dư đến bờ sông thì đèn đường đã sáng rồi.
Giang Nhiên Nhiên đứng cô đơn lẻ loi một mình ở bờ sông, vịn vào lan can uống rượu, dưới chân là một đống vỏ chai trống rỗng.
Gần đây nhiệt độ giảm xuống, thời tiết ngày càng lạnh, Lê Hân Dư vừa xuống xe đã cảm nhận được hơi lạnh thấu xương. Cô rụt cổ lại, lê cái chân vẫn chưa hoàn toàn hồi phục của mình đi đến bên cạnh Giang Nhiên Nhiên, giật lấy chai rượu trong tay cô ấy. "Cậu điên rồi à? Trời lạnh vậy mà chạy đến bờ sông uống rượu một mình, còn uống nhiều như vậy nữa, lỡ như xảy ra chuyện gì thì làm sao!" “Xảy ra chuyện thì thế nào, dù sao anh ấy cũng sẽ không đau lòng. Mình đã làm nhiều việc như vậy, cố gắng như vậy, thậm chí mình còn đồng ý trao thân cho anh ấy, tại sao anh ấy lại không cần mình?" Giang Nhiên Nhiên vừa khóc vừa gào thét, muốn cướp lại chai rượu.
Lê Hân Dư thấy cô ấy kêu gào ầm ĩ liền ném thẳng chai rượu xuống sông, nước sông cuồn cuộn nuốt chửng nó trong nháy mắt. “Nhiên Nhiên, cậu tỉnh táo lại đi, chỉ là một gã đàn ông mà thôi, cậu hà tất phải giày vò bản thân như vậy." "Cậu không hiểu đâu, mình thích anh ấy rất lâu rồi, tất cả tình yêu của mình đều dành cho anh ấy, nhưng anh ấy lại không để ý đến mình một chút nào." Giang Nhiên lớn tiếng khóc lóc.
Lê Hân Dư đau lòng ôm lấy cô ấy: “Có nhiều đàn ông lắm, cũng đâu chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253363/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.