Cố Thần chỉ nhợt nhạt mỉm cười, nghe Hứa Đồng nói xong lập tức cườivang. Qua một lúc sau, lại mang vẻ mặt ấy thu lại, hai mắt sáng ngờinhìn Hứa Đồng, dường như có ý tứ sâu kín, làm người ta nhìn vào khôngkhỏi chột dạ. Hắn thấp giọng hỏi: “Hứa Đồng, em lại quyến rũ tôi phảikhông? Dưới khuôn mặt vô hại này của em cuối cùng dấu bao nhiêu âm mưu?Đến tột cùng có ý đồ gì?”
Giọng nói hắn hơi khàn, như thể mấttiếng, từng từ từng từ nghe qua rất nặng, cẩn thận đánh giá còn mangtheo vài phần mỏi mệt. Tuy rằng vẻ mặt hắn thản nhiên nhưng mỗi câu lạichứa đầy phiền muộn.
Hứa Đồng nhìn lại Cố Thần, đôi mắt tinh anhsáng ngời, trong nháy mắt lại như phủ một tầng sương khói. Cô mơ hồ, nhẹ nhàng lắc đầu, “Tôi không biết”, cặp lông mày khẽ rướn lên, đôi mắt lại càng thêm mờ mịt, “Là tôi đang quyến rũ anh sao? Nhưng vì cái gì, tôilại cảm thấy hiện giờ là anh đang dụ dỗ tôi?”
Tiết Kính Phongnhìn thấy không khí giữa hai người thay đổi làm hắn cũng bắt đầu khôngbình tĩnh. Không rõ tại sao, hai người đó không chạm vào nhau, nhưng vẫn làm hắn cảm thấy thân mật gắn bó thực không bình thường. Nhìn thế,trong lòng hắn trào lên sự ghen tỵ, hắn đi tới giữ chặt tay Hứa Đồng,tha thiết hỏi: “Tiểu Đồng, đói bụng không? Đi, chúng ta đi ăn tối!” HứaĐồng ngoan ngoãn cười đồng ý, kéo hắn chuẩn bị rời đi.
Nụ cười kia thoạt nhìn tự nhiên, cẩn thận quan sát lại phát hiện trong đó có một tia giật mình
Tiết Kính Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856639/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.