Thư kí Trịnh rời đi. Hứa Đồng ngẩn ra một chút cũng đứng dậy đi về phíasôfa tìm áo khoác. Tuy rằng chân tay cử động bình thường đầu óc lạigiống như bị oanh tạc. Cô chưa bao giờ biết, sự thật lại là như vậy.Cùng hắn tranh qua đấu lại đã lâu như thế, vẫn nghĩ đến quan hệ giữa hai người chỉ là chinh phục và bị chinh phục, giăng bẫy và bị sập bẫy, lợidụng và bị lợi dụng, thương tổn và bị thương tổn. Trong thời gian đócũng đã có những lúc vô tình dao động, nhưng vì vấp ngã mà quyết địnhsau này phải đề phòng, tự bảo vệ trái tim mình, không bao giờ đi khiêukhích thứ tình cảm nguy hiểm kia. Nghĩ rằng từ đó về sau phải giữ bìnhtĩnh, nhưng bây giờ, nghe được thư kí kia nói một câu, cô lại một lầnnữa không thể khống chế được tình cảm của mình.
Trên đời này, cóhay không một người như vậy, rõ ràng ở trong lòng luôn tự nói với chínhmình phải quên hắn đi nhưng ở trong đầu luôn nghĩ đến hắn. Một mặt hậnđến tận cùng, một mặt lại khắc cốt ghi tâm. Bên tai lại vọng đến lời Cốlão gia, ‘nếu là người phụ nữ thông minh lại chọn cách ngu xuẩn như vậy, chỉ có thể khẳng định là cô ta bối rối, căn bản không rõ bản thân mìnhđang làm cái gì, bởi vì cô ta yêu người nào đó mà không hề biết, sớm đãrối tâm ý phiền loạn’, những lời này bất giác làm lòng Hứa Đồng lungtung phiền muộn.
Quả thật như vậy sao?
Càng cố gắng nghĩlại càng không thể hiểu được, trong đầu hỗn độn ồn ào mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856637/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.