Cậu ta vừa mất tối qua, bị chết cháy. Hiện xác chết đang ở nhà xác. Chúng tôi cần hỏi cậu một số điều có liên quan, phiền cậu tới trình diện tại đồn."
" Cháu cháu cháu..sẽ tới liền" anh cúp máy .
Anh bần thần đứng không vững, khụy chân xuống. Tối hôm qua lúc bé gọi cho anh. Anh đã có cảm giác không lành rồi.
Đêm qua anh gọi cho em, em bảo là có chuyện quan trọng muốn nói cho anh là sao. Nếu tối qua anh đi tìm em thì đã không....
" Đồn cảnh sát, phải tới ngay"
Anh không còn đủ sức lực và tinh thần để lái xe nữa. Tìm đại một chiếc taxi đi tới đồn cảnh sát.
"Cháu tới vì có cuộc điện thoại sáng nay. Cháu là bạn của Bạch Dương."
"Cậu vào đây chúng tôi cần lấy lời khai"
Ánh mắt anh đượm buồn, đôi mắt đỏ hoe, không biết anh đã khóc bao nhiêu rồi.
Anh cố nuốt nỗi đau vào trong mà nói
"Cho cháu gặp Bạch Dương lần cuối được không? "
Anh cảnh sát thấy cậu rất đáng thương nên đã cho anh vào.
Vào tới nới căn phòng lạnh lẽo và u ám đến khó tả. Anh chưa bao giờ tới nột nơi như này cả. Cả căn phòng đầy không khí thê lương ai oán.
Chiếc khăn trắng phủ kín người em từ từ kéo xuống. Khuôn mặt bây giờ đã cháy đen tới mức anh không còn nhận ra em được nữa.
Anh cảnh sát này lại rất teọng chân tình, anh cũng đoán được hai người có quan hệ thân thiết. Anh chủ động ra ngoài cửa đợi, cho anh một chút không gian riêng tư.
Anh quỳ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/1721267/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.