Ba của anh gọi điện mẹ
"Em nghe đây ông xã?"
"Con sao rồi, đỡ chút nào chưa? Em cần đưa gì không? Để anh đưa vào"
Nam ra hiệu lắc lâc
"Không cần đâu anh, hai mẹ con ở đây không cần gì đâu. Anh lo đi làm đi" Mẹ nói
"Ừ vậy anh đi làm, có gì chiều xuất viện anh ghé đưa hai mẹ con về"
...
Cả ba thở phào nhẹ nhõm.
"Tụi con ăn gì không ? Mẹ đi mua" Nhìn hai cậu con trai
"Dạ không"
Dạ không cần đâu bác"
Bà thừa hiểu hai đứa nó chỉ cần nhìn nhau là no rồi. Bà đi ăn rồi mua về cho tụi nó, để chúng nó bên nhau thêm một chút.
...
"Em không ngờ là mẹ anh lại dể dàng chấp nhận em vậy đấy?"
Nhật Nam nhéo má cậu "Ai bảo em đáng yêu quá làm gì"
"Nè anh làm gì đấy ai vào thấy thì sao" Anh lại càng làm quá hơn, anh hôn cậu mà không một chút do dự.
"Anh.. Anh.."
"Sao vậy, em muốn nói gì à?"
Cậu ngập ngừng một hồi lâu.
"Dạ không"...
Ở chơi được một lúc thì cậu về nhà. Tránh để ba của anh tới thấy cậu.
Mẹ của anh quay lại phòng.
"Ủa thằng bé đâu?"
"Em ấy về rồi mẹ"
"Mẹ mua cơm cho hai đứa rồi."
Lần đầu tiên anh nhìn mẹ thật kỹ. Trên khuôn mặt mặt phúc hậu đó đã có vài nếp nhăn rồi.
"Cảm ơn mẹ"
"Được rồi mẹ hiểu ý con rồi. Con yêu Bạch Dương nhiều không?"
Anh gãi đầu "Nhiều hơn con nghĩ, con chỉ mong cả đời này được ở bên em ấy."
"Vậy sao con lại đưa ra đề nghi 4
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/1721265/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.