Cậu lau hết nước mắt "Vậy vết thương của anh có sao không?"
Anh há miệng cho Dương nhìn. Cậu ngồi cười lăn lóc luôn
"Anh bị gãy răng mà em còn cười nữa."
Nhưng đúng là mắc cười thật. Hàm răng của anh bị thiếu vài chiếc. Anh bây giờ cười cũng không dám cười.
Cậu xoay người anh, nhìn kỹ đầu, rồi tay chân. "Em thấy anh chảy máu nhiều lắm mà. Sao lại bị thương nhẹ vậy"
Anh ghé sát vào tai cậu "Em muốn anh bị thương nặng à"
Cậu vòng tay qua cổ ôm anh, ôm chặt lắm cái ôm mà cậu nhớ lắm. Mùi hương quen thuộc của. Anh.
"Cảm ơn ông trời vì anh không sao. Anh có biết lúc nãy em, em buồn lắm không"
Anh đặt lên trán cậu nụ hôn
"Anh không sao, từ giờ anh phải bảo vệ em nữa mà. Phải tiếp tục làm nhiệm vụ của thần hộ mệnh chứ"
Cậu cũng thả tay anh ra "Vậy anh xử lý Yona sao rồi?"
"Anh chửi cô ta, tát cô ta 2 tát rồi cũng cảnh cáo cô ta rồi. Nếu còn dám làm gì em anh không tha cho cô ta đâu"
"Còn hôn ước của anh với cô ta thì sao?" Anh sững sờ
"Đúng rồi giữa chúng tôi còn cái hôn ước quoái quỷ kia nữa. Tôi phải làm sao để cân bằng cả hai đây. Hôn ước ân tình thì khó cãi, tình yêu của em tôi không thể bỉ, tôi không thể để người tôi yêu tổn thương, em là thanh xuân là tất cả với tôi. Tôi đã bỏ lỡ em một lần rồi, tôi không thể bỏ lỡ em một lần nào nữa. " Anh nghĩ
Dương giơ tay quơ quơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/1721248/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.