Dương đã không hề biết rằng, người đàn ông đang cõng cậu trên lưng. Mới là người đau lòng nhất, khi nhìn người họ yêu, họ quan tâm tổn thương và đau lòng vì người khác. Đâu chỉ mình Dương rơi lệ, Thịnh cũng đang nhạt nhòa nước mắt vì thương Dương, vì thương chính mình. Đâu chỉ hai người họ, còn cả người đàn ông mà đối với họ là vô tình ấy. Cũng đang khóc vì nhớ Dương, đi tìm Dương lại tìm không thấy. Anh ta cũng đáng thương lắm. Cả ba đều là người đáng thương. Không ai có lỗi cả, lỗi là do sự hiểu lầm của Yona tạo ra.
Nam chạy khắp nơi không tìm thấy Dương đâu cả, anh thất vọng. Nhưng rồi anh lại nghĩ vì anh nhớ Dương nên sinh ra ảo giác. Anh không tìm nữa, anh đi vào nhà. Cả người ướt sủng, Yona vội chạy tới nắm tay Nhật Nam hỏi han.
"Anh sao ướt thế này, anh dầm mưa à, anh đi đâu thế. Nhưng anh lại gỡ tay Yona ra.
"Tự nhiên thích tắm mưa thôi. Mà tối rồi em cũng nên về đi, cơm cũng ăn rồi, nước cũng uống rồi." Nhật Nam thẳng thừng đuổi Yona về, không chút do dự.
Mẹ Nhật Nam vội pha nước ấm. Rồi kêu con trai vào tắm.
"Tắm xong rồi ra uống nước trà gừng đi, kẻo cảm lạnh. Rồi ngồi xuống nói chuyện với mẹ" Mẹ Nhật Nam lo lắng vì đang ăn cơm mà cậu buông chén cơm xuống . Chạy ra đường lúc về ướt như chuột.
"Con biết rồi" Nam lên lầu lấy đồ, rồi đi tắm. Bước vào phòng tắm, cậu không hề tắm nước nóng mà mẹ đã chuẩn bị. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/164580/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.