Cậu vội chạy đi trong khi chân còn chưa mang dép. Chạy nhanh ra đường vẩy một chiếc tắc xi. Tới trước cửa nhà Nam. Dương xuống xe bước xuống, đi vào gần tơi cửa nhà thì thấy mẹ của Nam, khoác tay Nam và Yona đi vào nhà.
"Tụi con về rồi sao, cả nhà đang đợi mau vào ăn tối thôi." Dương thất vọng, chân cậu không còn đủ dũng khí để bước vào hỏi nah câu trả lời nữa. Chân cậu bắt đầu cảm thấy nhói. Vì chân không mang dép dẫm phải đá sỏi, giập chân chảy máu. Mà cậu chẳng hay biết gì. Dương nhìn xuống hai bàn chân của mình" Chân đau có thế bôi thuốc, nhưng tim đau thì biết làm sao" cậu đấm thật mạnh vào trái tim của cậu.
"Từ hôm nay, em sẽ vĩnh viễn quên đi anh. Quên đi người đã từng là người hùng của em. Từ nay em sẽ không còn yếu đuối, hay dựa dẫm vào anh nữa. Từ nay em sẽ sống tự lập, tự tin hơn... Tạm biệt anh, người hùng của lòng em, người dối trá nhất em từng biết. Hy vọng không gặp lại nhau." Nói hết câu Dương vội vã bước đi, nước mắt đã nhòe hết rồi. Vừa bước đi vài bước thì trời đổ mưa. Ngay cả ông trời cũng đang khóc than cùng cậu." Phải đấy, mưa đi mưa lớn lên đi. Nếu mưa có thế xóa nhòa đựơc tất cả thì hãy mưa đi.
Cậu chạy ra đứng ngay giữa đường hét thật to. "Nhật Nam đồ đáng ghét, em ghét anh," Dương ngột gục đầu xuống đất "Nhưng em yêu anh" Tại sao lại cứ phải là anh, tại sao, tại sao là anh... Hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/164579/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.