Hoàng đế ôm tiểu hổ quan sát một lúc lâu:
- Giống, rất giống Khương Thừa Nghĩa? Tốt a, Khương Thừa Nghĩa là phúc tướng của trẫm, đứa nhỏ này tương lai cũng là người có đại phúc khí.
- Đa tạ bệ hạ.
Yến Thân vương phi cảm giác nở mày nở mặt.
- Thưởng.
Hoàng đế đem hài tử trả lại cho Yến Thân vương phi:
- Cẩn thận giáo dưỡng, trẫm sẽ nhớ kỹ tằng tôn này, trẫm phải về suy nghĩ một chút, ban cho hắn một cái danh thật hay.
Một câu tằng tôn, hoàn toàn đặt Triệu Đạc Trạch vào địa vị Yến Thân vương thế tử, hiển nhiên hoàng đế sẽ không suy xét người khác, chẳng sợ tôn thất đệ tử biểu hiện thật tốt, hoàng đế cũng sẽ không thay đổi chủ ý.
Yến Thân vương phi cẩn thận ôm tiểu tôn tử:
- Tiểu hổ khấu tạ hoàng thượng.
- Tiểu hổ?
- Đúng vậy, đây là thế tử phi cùng thế tử đã sớm thương lượng đặt ra nhũ danh.
- Ha ha, thú vị, thú vị.
Hoàng đế cười hai tiếng, lại nghĩ tới chuyện thương tâm, nói:
- Trẫm thưởng cho hắn một con kim hổ.
Hoàng đế cũng không ở lâu, sau khi gặp nhi tử của Khương Lộ Dao, liền khởi giá hồi tẩm cung.
Một lát sau, trước mặt Khương Lộ Dao bày đầy đồ vật ban thưởng, trên khay còn có một con con kim hổ bằng bàn tay sinh động như thật vô cùng hấp dẫn ánh mắt, toàn bộ đều dùng hoàng kim làm ra, nếu ném xuống đất, không chừng có thể tạo ra một cái hố.
Hoàng đế cũng quá hào phóng.
- Công công truyền chỉ nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566199/chuong-125-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.