Hoàng đế tỉnh lại, cố sức chống đỡ thân thể, hỏi:
- Sao lại có tiếng khóc của trẻ mới sinh?
Thái giám tổng quản cùng thái y nhìn nhau, bọn họ đâu có nghe thấy gì đâu?
Hoàng cung đại nội, đặc biệt là tẩm cung của hoàng thượng, sao có thể có tiếng trẻ nhỏ khóc, thấy hoàng đế vẻ mặt trầm trọng, thái giám tổng quản cũng không dám nhiều lời, ý bảo thái y tiến lên bắt mạch cho hoàng thượng.
- Bệ hạ cho phép thần bắt mạch cho người.
- Không đúng, có tiếng khóc.
Hoàng đế nâng cao giọng:
- Có tiếng khóc, tra, điều tra rõ cho trẫm, rốt cuộc là ai khóc.
Lúc hoàng đế mới tỉnh dậy từ trong ác mộng, nơi nơi đều là máu tươi, tiếng khóc đau đớn không dứt bên tai, hoàng tử hoàng tôn bị thái tử giết chết khuôn mặt đầy huyết trợn tròn mắt nhìn hoàng đế, hoàng đế rất sợ, muốn di chuyển lại không thể nhúc nhích.
Lúc ấy thân thể hắn giống bị đông cứng, hoàng tử hoàng tôn đã chết chậm rãi tới gần hắn.
Lúc hoàng đế đang tuyệt vọng, một tiếng trẻ nhỏ khóc nỉ non giống như xuyên thấu huyết sắc…
Hắn tỉnh, hoàng đế không nhớ hồi ức ác mộng, lại nhớ rõ ràng tiếng khóc nỉ non xua tan ác mộng.
Không tìm được thanh âm này, hoàng đế ngủ không an ổn.
Hoàng đế đẩy thái y:
- Trẫm không có bệnh, trẫm không cần ngươi!
Thái giám tổng quản nói:
- Bệ hạ chờ một lát, nô tài liền đi tìm tiếng khóc, nô tài nhất định sẽ tìm được tiếng khóc.
Hắn không dám trì hoãn nữa, ra khỏi tẩm cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566198/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.