Giọng nói bí ẩn: “Nếu công tử sau này có thể trông chừng nước Tu Du một chút thì càng tốt hơn”.
Diệp Quân không đáp.
Giọng nói bí ẩn: “Công tử đề phòng cũng là thường, nhưng yên tâm là ta thà lừa hai người họ còn hơn lừa cậu”.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười khẩy.
Mặt Cổ Bàn đen sì.
Diệp Quân hỏi: “Đế khí của ông đâu?"
Giọng nói bí ẩn: “Cậu còn chưa đồng ý mà”.
Diệp Quân: “Ông lấy ra ta xem trước đã”.
Giọng nói bí ẩn kia suy tính một hồi: “Được”.
Một thanh trường đao chậm rãi bay là là tới nhưng không đi vào đường chính.
Nó cong như trăng khuyết, mỏng như cánh ve, chiều rộng chỉ bằng một ngón tay, còn không có cán đao.
Không phát ra khí tức nhưng lại có uy áp vô hình khiến lòng người rét run.
Ba người kia thấy nó thì đanh mặt.
Nó là Đế khí.
Hàng thật giá thật.
Chủ nhân bút Đại Đạo thì thầm: “Là thần khí Thú Liệp trong truyền thuyết”.
"Ồ?"
Giọng nói bí ẩn kia ngạc nhiên: “Ngươi biết nó à?"
Chủ nhân bút Đại Đạo giật mình: “Nó nằm trong tay ngươi, vì sao năm đó không có tin tức gì?"
Giọng nói bí ẩn cười: “Vì người thấy ta dùng nó đã chết hết rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3434198/chuong-5960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.