Chương trước
Chương sau
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Chúng ta không thù không oán, không cần làm chuyện này chứ?"





Giọng nói bí ẩn: “Không dám, ta có việc muốn xin các vị”.



Chủ nhân bút Đại Đạo: “Việc gì?"



Giọng nói bí ẩn: “Không giấu gì, ta quốc chủ nước Tu Du ở điểm giao Hư Chân, năm xưa phụng mệnh đến đây chiến đấu, nào ngờ quốc chủ Cổ Thần quá mạnh đã đánh vỡ thân xác và thần hồn ta. Trước lúc chết, ta để lại một ảnh ảo của tương lai ở đây”.



Diệp Quân vội hỏi: “Tiền bối có tâm nguyện chưa hoàn thành đúng không?"





Giọng nói bí ẩn: “Đúng vậy. Các cường giả theo ta đến đây năm xưa đã chết, địa vị của nước chúng ta ở điểm giao Hư Chân cũng sẽ giảm sút mạnh, không biết hôm nay ra sao. Ba vị không phải người phàm, chẳng biết có thể giúp ta một chuyện nhỏ được không? Nếu bằng lòng, ta sẽ có trả ơn bằng lễ vật hậu hĩnh!"



Cổ Bàn hỏi ngay: “Lễ vật gì?"



Giọng nói bí ẩn: “Một món Đế khí, mấy trăm nghìn Hư Chân Tinh...”



Cổ Bàn vội nói: “Để ta! Ta cho!"







Giọng nói bí ẩn chần chừ: “Ta cảm nhận được bản thể của các hạ rất mạnh, nhưng chuyện này không đơn giản như vậy...”



Chủ nhân bút Đại Đạo cười nhạo: “Ý bảo ngươi không đủ trình đấy hiểu chưa?"



Cổ Bàn: “...”



Đến lượt chủ nhân bút Đại Đạo hỏi: “Là chuyện gì, nói nghe xem”.



Giọng nói bí ẩn: “Các hạ cũng mạnh, nhưng chuyện này không đơn giản như vậy...”



Chủ nhân bút Đại Đạo sượng trân.



"Há há!"



Cổ Bàn phá ra cười đến là khoái trá: “Ngươi cũng không đủ trình đấy hiểu chưa?"



Chủ nhân bút Đại Đạo sầm mặt: “Ngươi dám nói ta không đủ trình?"



Giọng nói bí ẩn: “Các hạ đừng giận, nhưng chuyện này thật sự không đơn giản...”



Chủ nhân bút Đại Đạo: “Không đơn giản? Ta sâu cạn ra sao còn không nhìn ra, năm đó ngươi chết cũng không oan!"



Giọng nói bí ẩn: “...”



Cổ Bàn cười: “Đến ngươi cũng sồn sồn lên à?"



Chủ nhân bút Đại Đạo quay lại: “Ngươi sớm muộn gì cũng bị đánh cho phọt cứt”.



Cổ Bàn vặn lại: “Ngon đánh đi! Đánh được tao ăn lại luôn cho coi!"



Diệp Quân vỗ tay liên hồi: “Hay quá! Đánh đi đánh đi!"



Tiểu Tháp: “...”



Cổ Bàn và chủ nhân bút Đại Đạo đồng thời trừng hắn.



Giọng nói bí ẩn kia: “Công tử này có thể giúp ta không?"



Diệp Quân: “Sao tiền bối lại chọn ta?"



Giọng nói bí ẩn: “Trông ngươi giống kiểu có thể gọi nhiều người tới giúp ấy”.



Diệp Quân: “...”



Giọng nói bí ẩn: “Công tử tuy không mạnh bằng hai vị kia nhưng còn trẻ mà đã có thành tích này thì tương lai vô hạn. Nếu cậu giúp ta, ta sẽ tặng Đế khí cho”.



Diệp Quân: “Hay là tiền bối thấy ta còn trẻ nên muốn đoạt xá?"



Giọng nói bí ẩn cười: “Không, ta không phải linh hồn nên không đoạt xá được”.



Diệp Quân im.



Giọng nói bí ẩn: “Việc này thật ra cũng không khó, chỉ cần công tử đến điểm giao Hư Chân, mang Thần Ấn Trấn Quốc của Tu Du chúng ta trả lại cho họ là được”.



Diệp Quân chớp mắt: “Thế thôi à?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.