Chương trước
Chương sau
Không biết qua bao lâu, ba người đột nhiên dừng lại, phía trước mấy trăm thước có một đầm lầy mà trong đầm lầy đó có một chút ánh sáng màu xanh lá cây giống như mấy con đom đóm đang bay lơ lửng.





“Ơ…”



Linh hồn thần bí trên người chủ nhân bút Đại Đạo ngạc nhiên nói: “Vùng đất hồn tức… Sao lại ở đây?”



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Vùng đất hồn tức?”





Giọng nói bí ẩn nói: “Là nơi năm đó Hồn Thần ngã xuống, nơi hắn chết đã biến thành vùng đất hồn tức… Nhưng ta nhớ là nơi hắn ngã xuống cũng không phải nơi này, hồn tức nơi này.... Không xong, vùng đất hồn tức này đã có linh trí riêng rồi…”



Giọng nói bí ẩn còn chưa nói xong thì chủ nhân bút Đại Đạo và Diệp Quân đã quay người bỏ chạy.



Cổ Bàn hơi chậm một nhịp nhưng rất nhanh đã tỉnh táo và quay người chạy đi.







Tuy tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt họ đã chạy khỏi nơi đó nhưng ngay sau đó vẻ mặt ba người họ cứng đờ lại.



Vì bọn họ thấy cái đầm lấy trước đó cách họ không xa.



Bọn họ không hề chạy thoát!



Vẫn đứng tại chỗ!



Sắc mặt của ba người đều tối sầm lại.



Giọng nói bí ẩn kia nói: "Vùng đất hồn tức này đang theo các ngươi.”



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Nó muốn làm gì?”



Giọng nói bí ẩn nói: “Khả năng cao là muốn nuốt chửng linh hồn của các ngươi…”



Ba người: “…”



Giọng nói bí ẩn nói: “Vị thần hồn này là một vị chuyên tu luyện thần hồn cấp cao nhất, mà hắn có một loại thần thông đó là 'Thuật phệ hồn' cũng tức là nuốt chửng linh hồn. Thuật phệ hồn của hắn không chỉ đơn giản là nuốt chửng linh hồn, mà còn là trong khi nuốt chửng linh hồn còn có thể nuốt thẳng tu vi của đối phương, biến thành sức mạnh của mình... Vì thế, lúc đó thần hồn này cũng được xếp vào hàng ngũ ác thần..."



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ra đầm lầy ở phía xa: “Vùng đất hồn tức… nơi Hồn Thần ngã xuống, hắn ngã xuống đây là vì linh trí của mình?"



Giọng nói bí ẩn nói: "Đúng vậy.”



Bỗng Diệp Quân nói: "Chúng ta cũng nuốt chửng nó được, đúng không?"



Chủ nhân bút Đại Đạo và Cổ Bàn đều ngạc nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân.



Giọng nói bí ẩn nói: "Trên lý thuyết thì có thể, nhưng thứ lỗi cho ta nói thẳng, ba người các ngươi bây giờ không phải là đối thủ của nó.”



Diệp Quân nói: “Linh hồn của ba người chúng ta hẳn là không mạnh như vậy, có lẽ mục tiêu thật sự của người này là ngươi đấy?"



Giọng nói bí ẩn: "..."



Diệp Quân quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: “Chia nhau chạy! Nó theo ai thì người đó xui."



Nói xong, hắn quay người bỏ chạy ngay.



Chủ nhân bút Đại Đạo thấy vậy, nheo mắt, nghĩ cũng không kịp nghĩ là đã chạy theo Diệp Quân.



Cổ Bàn do dự một lúc rồi cũng đi theo.



Thấy chủ nhân bút Đại Đạo chạy theo, sắc mặt Diệp Quân chợt tối sầm lại, bởi vì hắn phát hiện ra vùng đất hồn tức kia lại xuất hiện trước mặt bọn họ.



Mục tiêu của vùng đất hồn tức này chắc chắn là kẻ bí ẩn kia!



Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: "Diệp Quân, lúc này chúng ta nên đồng tâm hiệp lực cậu thấy thế nào?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.