Không biết qua bao lâu, ba người đột nhiên dừng lại, phía trước mấy trăm thước có một đầm lầy mà trong đầm lầy đó có một chút ánh sáng màu xanh lá cây giống như mấy con đom đóm đang bay lơ lửng.
“Ơ…”
Linh hồn thần bí trên người chủ nhân bút Đại Đạo ngạc nhiên nói: “Vùng đất hồn tức… Sao lại ở đây?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Vùng đất hồn tức?”
Giọng nói bí ẩn nói: “Là nơi năm đó Hồn Thần ngã xuống, nơi hắn chết đã biến thành vùng đất hồn tức… Nhưng ta nhớ là nơi hắn ngã xuống cũng không phải nơi này, hồn tức nơi này.... Không xong, vùng đất hồn tức này đã có linh trí riêng rồi…”
Giọng nói bí ẩn còn chưa nói xong thì chủ nhân bút Đại Đạo và Diệp Quân đã quay người bỏ chạy.
Cổ Bàn hơi chậm một nhịp nhưng rất nhanh đã tỉnh táo và quay người chạy đi.
Tuy tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt họ đã chạy khỏi nơi đó nhưng ngay sau đó vẻ mặt ba người họ cứng đờ lại.
Vì bọn họ thấy cái đầm lấy trước đó cách họ không xa.
Bọn họ không hề chạy thoát!
Vẫn đứng tại chỗ!
Sắc mặt của ba người đều tối sầm lại.
Giọng nói bí ẩn kia nói: "Vùng đất hồn tức này đang theo các ngươi.”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Nó muốn làm gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3431753/chuong-5943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.