Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói lời nào.
Diệp Quân nói: "Nếu ta thật sự phạm quy, còn không bằng không bằng kêu cha ta xử lý ông, ông nói xem?"
Chủ nhân bút Đại Đạo thu lại ánh mắt: "Diệp Quân, mặc kệ cậu dùng cách gì giải quyết Ngụy Thần. Chỉ là ta muốn nói cho cậu biết rằng nếu cậu muốn vượt qua cha mình thì hãy dựa vào khả năng của chính cậu, cậu gọi một lần cũng là một nguyên nhân, hậu quả sau này sẽ không nuốt trôi đâu.”
Diệp Quân gật đầu: "Cảm tạ tiền bối đã nhắc nhở."
Cổ Bàn chợt xen ngang: "Chủ nhân bút Đại Đạo, ông thật là không biết xấu hổ, ông đi cầu cứu khắp nơi mà lại không cho người ta đi cầu cứu, mặt còn dày hơn tường thành đấy."
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Cổ Bàn: "Ngươi biết tại sao mà ngươi bị nhốt không?"
Cổ Bàn vừa định nói thì chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: “Người như ông có thể sống và trưởng thành thì đúng là kỳ tích đấy. Thực sự, ta không có ý xúc phạm ông, chỉ là ăn ngay nói thật thôi.”
Cổ Bàn cũng không tức giận: "Đợi bản thể ta lộ ra, thì ta cũng hy vọng ông sẽ nói lại lời này lần nữa."
Chủ nhân bút Đại Đạo lạnh lùng nhìn gã một cái rồi nói: "Vậy thì chờ bản thể của ngươi ra đi rồi nói còn bây giờ thì câm miệng đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3431752/chuong-5942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.